Mặc Hiên Sâm là bị điện thoại của Cố Minh Chung đánh thức. 
Anh nhắm mắt lại nhận điện thoại: “Làm sao vậy?” 
“Mặc Hiên Sâm, cậu có ý gì hả?” 
Cả người Cố Minh Chung đều dựng cả lông lên: “Tôi bảo cậu đưa nữ giúp việc trẻ tuổi nhất qua đây, cậu đưa thím Lý qua đây làm cái gì?” 
Mặc Hiên Sâm ngáp một cái: “Đại khái thì thím Lý chính là người trẻ tuổi nhất rồi.” 
Kiểu chuyện tuổi tác của giúp việc trong nhà cũng không đến mức anh phải quan tâm tới. 
“Cậu nói dối. 
Cố Minh Chung ở đầu bên kia điện thoại nói với vẻ hung tợn: “Rõ ràng hôm qua mình nhìn thấy một người còn trẻ hơn ở nhà cậu mà.” 
“Trẻ cỡ nào?” 
Mặc Hiên Sâm đứng dậy xuống giường đi rửa mặt: “Mình không nhớ trong nhà mình có nữ giúp việc trẻ tuổi.” 
“Gó.” 
Chắc Cố Minh Chung cũng bị chọc tức rồi: “Hôm qua mình nhìn thấy người đó ở trong vườn hoa kìa, cái người tưới nước cho cây cỏ ấy.” 
“Trẻ tuổi lại xinh đẹp, còn ngơ ngác, cực kỳ đáng yêu.” 
“Người mình muốn là người đó.” 
Mặc Hiên Sâm thản nhiên nhíu mày lại. 
Tuổi trẻ, xinh đẹp, ngơ ngác, đáng yêu. 
Anh nhớ đến bộ dạng cô nhóc kia mang một thân ướt sườn sượt nhào vào trong lòng anh ngày hôm qua. 
“Hình dung của cậu đều rất chính xác.” 
Mặc Hiên Sâm súc miệng một ngụm rồi nhỗ ra: “Nhưng cô ấy không phải giúp việc.” 
Cố Minh Chung nhướn mày: “Vậy cô ta là ai?” 
“Đến lúc cậu nên biết, thì cậu sẽ biết thôi.” 
Người đàn ông nói xong thì lạnh lùng cắt đứt điện thoại. 
Cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-hon-phu-nhan-ngoc-nghech/1660282/chuong-94.html