*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tân Kiển Trung có chút ngơ người, trong vô thức ngẩng đầu liếc nhìn Mặc Hiên Sâm một cái: “Chúng tôi?”
“Phải”
Mặc Hiện Sâm bình tĩnh nâng chén trà lên nhấp một ngụm: “Tôi và Hiểu Nhiên” Tân Kiến Trung cũng không phải là đồ ngốc.
Anh ta nghĩ một hồi đã đoán được ý tứ bên trong lời nói của Mặc Hiền Sâm.
Anh ta khẽ ho khan một tiếng, giương mắt nhìn Tô Hiểu Nhiên: “Chanh nhỏ”
Tô Hiểu Nhiên dừng động tác nhai táo lại, ngẩng đầu nhìn đối phương.
Tân Kiến Trung có chút bất đắc dĩ: “Sa thải Dịch Quốc Thiên là quyết định riêng của tôi, việc đó không liên quan gì đến Hiên Sâm cả”
Anh ta lại suy nghĩ, nhíu mày: “Hình như cũng có chút liên quan, nhưng không có liên quan nhiều như thế?
Tô Hiểu Nhiên hoảng sợ nhìn người trước mặt: “Đàn anh Dịch bị anh sa thải sao?”
Lúc trước khi còn ở trong bệnh viện, y tá có nói cho cô biết sau khi đàn anh Dịch bị bệnh viện đuổi việc thì đã tìm được công việc mới ở một phòng khám tư. Mà ông chủ của phòng khám nhỏ kia cũng bị Mặc Hiền Sâm cưỡng ép lạm dụng chức quyền để sa thải Dịch Quốc Thiên luôn rồi.
Nhưng nếu ông chủ của phòng khám nhỏ đó là Tần Kiến Trung thì...
Tân Kiến Trung sẽ không bởi vì sợ Mặc Hiện Sâm đến mức quyết định sa thải đàn anh Dịch đâu nhỉ?
Tần Kiến Trung có chút ngượng ngùng bưng chén trà lên uống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-hon-phu-nhan-ngoc-nghech/1660255/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.