“Bởi vì tôi không muốn anh hiểu lầm.” Tô Kỳ thở dài: “Tôi thật sự chỉ đến đây để thực tập theo lời giáo sư mà thôi, anh nghĩ nhiều rồi.”
Hắn không nói gì cả nhưng hành động thì có hơi rõ ràng, bên phía phòng nhân sự luôn lén lút báo cáo tình hình của cô lên trên, không ít người dùng ánh mắt soi mói nhìn cô, có ngu cũng nhận ra.
Khi cô nói chuyện với Cung Duật, anh đã phân tích rằng Thượng Lâm chắc đang lo lắng không đâu. Cô cảm thấy nếu cứ kéo dài như vậy sẽ tạo nên hiểu lầm không đáng có, cho nên thành thật một lần luôn.
Tô Kỳ hỏi thẳng:
“Anh sợ tôi vào đây ăn cắp tài liệu mật của công ty à?”
Người đàn ông không trả lời bởi vì đã bị nói trúng tim đen, Tô Kỳ lại nói:
“Đã vậy thì còn để tôi làm thư ký riêng làm gì? Muốn bắt tại trận rồi xử lý hay muốn dằn mặt chú Cung của tôi?”
Mấy chữ “chú Cung của tôi” như một con dao đâm thẳng vào ngực Thượng Lâm, hắn mím chặt môi, siết chặt tay rồi đấm mạnh lên bàn một cái.
Rầm.
“Tại sao các người vẫn luôn xun xoe vây quanh Cung Duật? Tôi có gì không tốt chứ?”
“Nóng tính.” Tô Kỳ thẳng thừng nói: “Chỉ riêng việc anh không thể kiềm chế cảm xúc đã khiến phụ nữ sợ hãi rồi, anh làm giám đốc kiểu gì thế?”
Cô bắt đầu hoài nghi người này chỉ ngồi trên vị trí giám đốc rồi khoa tay múa chân làm bừa, chủ tịch mới thật sự là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-hon-ngoan-nao-be-cung/3476949/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.