Cô gái còn lại cầm điện thoại, điên cuồng nhắn tin vào trong nhóm chat rồi còn lén lút chụp ảnh của Tô Kỳ đăng vào đó. Một chốc đã khiến mấy người kia bùng nổ. Trước đây ai cũng cho rằng giám đốc như Lưu Ly mới xứng với sếp của họ, chẳng qua sau vụ có người bị đuổi vì làm bậy, họ đã thông minh hơn, không dám đồn đãi lung tung, chuyển sang âm thầm bàn tán.
Tô Kỳ cảm giác được cô gái đối diện đang chụp ảnh của mình nhưng cũng không sợ lắm, bình thường cô rất ăn ảnh mà hiện tại còn trang điểm ăn diện kỹ càng, muốn dìm cô thì rất khó. Cô mỉm cười ngồi hưởng thụ cảm giác được Cung Duật săn sóc, mấy người đàn ông đang lấy bia đã trở lại, ngồi xuống bắt đầu uống rồi bàn về dự án mới.
Trời ạ, đi chơi còn có tinh thần mà đầu tư chứng khoán, lập kế hoạch cho quý mới vân vân… không thể hiểu nổi những con người cuồng công việc.
Ngồi thêm một lát, Tô Kỳ nhìn thấy có mấy cô gái mặc đồ bơi đi lướt qua chỗ họ, hai mảnh vải mỏng kia bó sát lấy cơ thể đẫy đà của họ, thật táo bạo.
Cung Duật mắt không thèm chớp mà nhìn Tô Kỳ, rất sợ mình vừa quay nhẹ đầu sang một bên cô liền giận, biểu lộ anh đang rất ngoan. Ấy thế nhưng Vương Thái Vũ thì mất liêm sỉ nhìn chằm chằm mấy mỹ nữ kia, kết quả bị Tố Trân cho một bạt tai.
“Anh nhìn gì đó?” Tố Trân lườm nguýt.
Vương Thái Vũ ho khan:
“Khụ, có nhìn gì đâu.”
“Liệu hồn anh đó!”
Lông mày Cung Duật hơi nhếch lên, nhìn về phía Tô Kỳ rồi nói:
“Tôi ngoan lắm.”
“Em biết.” Tô Kỳ cong môi đưa mặt lại gần, đột nhiên hôn cái chụt lên môi anh. “Bạn trai em tốt nhất.”
Toàn thể mọi người đều hóa đá sau màn tương tác kia của ông chủ và bạn gái, ai nấy đều bật cười cầm xiên nướng lên gặm nhấm cho đỡ đau lòng.
Dần dần, hơi men thấm vào trong ruột gan, nóng bừng khiến họ bắt đầu lớn mật hơn, giọng oang oang nói đủ thứ chuyện trên đời.
Vương Thái Vũ đứng lên đi lấy thêm bia, Tô Kỳ thấy Cung Duật cứ ngồi yên thì hỏi:
“Chú không định uống hửm?”
“Lát nữa tôi còn phải lái xe đưa em về, hớp một ngụm là được rồi. Nếu em thích thì có thể uống.”
Hóa ra anh nghĩ đến vấn đề an toàn của hai người nên không uống nhiều, hoặc cũng có thể ban đầu anh không định đi ra đây, chỉ vì muốn Tô Kỳ vui vẻ mà đưa cô tới tham quan thôi.
Tô Kỳ cảm giác trong lòng ngọt ngào mềm mại, chịu không nổi.
Đương lúc họ hào hứng kể về chuyện lúc nhỏ, gần chỗ lấy bia đột nhiên truyền tới âm thanh ồn ào. Cái sự ầm ĩ này giống như cãi vã, Cung Duật nhíu mày đứng lên, bởi vì anh nghe được giọng của Vương Thái Vũ. Anh dặn dò Tô Kỳ và hai cô gái còn lại:
“Ngồi yên ở đây, tôi đi một lát.”
Trên bàn ăn lập tức chỉ còn lại ba cô gái, Tố Trân đương nhiên không thể ngồi im vì bạn trai cô đang gặp rắc rối. Mà cô đang rồi thì người bên cạnh cũng đuổi theo, chỉ còn mình Tô Kỳ!
Tô Kỳ cũng đẩy ghế đứng dậy, hình như bên đó đã đánh nhau rồi!
Cung Duật chen được tới nơi thì nhìn thấy hai phe đã nắm cổ áo đối phương mà kéo, đánh loạn cả lên, mọi người đều sợ hãi né ra xa.
Trong trường hợp này đương nhiên không thể đứng im mà nhìn, Cung Duật xông tới rồi đẩy người đang định vung tay đánh Vương Thái Vũ ra, anh đứng ở giữa rồi quát:
“Này! Lui ra!”
Không hiểu tại sao khi nhìn thấy Cung Duật nhíu mày nhìn mình, người đàn ông lạ mặt kia lại hơi sợ hãi, tạm thời không tiến lên nữa. Cung Duật quay sang nói với Vương Thái Vũ:
“Cậu cũng lui ra.”
Sếp đã lên tiếng, cho dù đang rất tức giận nhưng Vương Thái Vũ cũng chỉ đành ngậm miệng lùi về sau. Kế tiếp thì dễ nói chuyện, Cung Duật tách hết đám người đang say xỉn ra rồi hỏi Vương Thái Vũ:
“Sao lại đánh nhau?”
Trên mặt Vương Thái Vũ đã có vết sưng, gò má bị đấm mấy cái liền, đau nhức khiến hắn nói chuyện cũng khó khăn:
“Bọn họ… chen hàng.”
Lúc này mấy cô gái đều lo lắng đi tới hỏi han, Tô Kỳ cũng tới chỗ Cung Duật, anh thấy cô đột nhiên chạy tới thì kéo cô ra sau mình rồi mới nói với Vương Thái Vũ:
“Chen hàng thôi à?”
“Chen xong còn đẩy tôi nữa, sếp, anh cũng biết tôi không phải kiểu người thích gây sự!” Vương Thái Vũ vội giải thích.
Nhìn vẻ mặt của hắn đầy chân thành, Cung Duật ừm khẽ rồi quay sang nhìn đám đông bên kia, quân số cũng xấp xỉ bọn họ. Cung Duật nói:
“Các người chen hàng rồi còn gây sự, muốn chết à?”
“Khụ khụ, sếp…” Vương Thái Vũ tưởng rằng Cung Duật sẽ nói chuyện nhẹ nhàng, ai ngờ chốt hạ ba chữ “muốn chết à” nghe thật hung hăng.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]