Tô Kỳ vắt chéo chân ngồi trên giường, mặc dù không có thứ cô cần nhưng thôi vậy, có chú Cung ở đây là được.
 
“Lần sau đừng quên mua cho em bộ đồ đó nha, giờ thì chú mau cởi quần ra!”
 
“Em định làm gì “bé Cung” đấy?” Vẻ mặt của cô không giống như đang nói đùa, ngạo nghễ ra lệnh cho anh như một nữ vương, thái độ ấy khiến Cung Duật phải dè dặt hỏi lại.
 
Trước sự xấu hổ của người đàn ông này, Tô Kỳ tinh nghịch nháy mắt:
 
“Chú cởi quần ra đi rồi biết.”
 
“Không, em không nói thì tôi không cởi!”
 
Trực giác mách bảo, chuyện Tô Kỳ muốn làm sẽ không phải chuyện tốt lành gì. Vốn dĩ định gặp mặt sẽ chủ động nhận lỗi sau đó cùng cô vui vẻ một chút nhưng xem ra không ổn, ánh mắt kia như đang nhìn vào con mồi, chuẩn bị mang nó ra hành hạ vậy.
 
Sống lưng Cung Duật lành lạnh, anh đưa tay ra, áo sơ mi trắng trên người được anh chỉnh đốn lại, một hàng nút cài cẩn thận.
 
“Chú lại đây.” Tô Kỳ ngoắc tay, mím môi trừng anh.
 
Cơ thể như dính phải bùa chú, tự động di chuyển về phía cô gái, Cung Duật thở dài trong lòng, biết chắc khó thoát nên chỉ đành phối hợp với cô.
 
Tô Kỳ không vui nâng một chân thon dài lên, duỗi về phía đũng quần của anh. Khi lòng bàn chân mềm mại kia chạm tới vị trí nhạy cảm, “bé Cung” không hề có chút xíu tự trọng nào mà phấn khích chào hỏi cô.
 
Mùi hương trên người Tô Kỳ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-hon-ngoan-nao-be-cung/3476883/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.