Sở Thức Sâm ở nhà tĩnh dưỡng ba ngày, cơn sốt đã hạ nhưng vẫn còn hơi ho, vết tích trên người đã nhạt dần thành màu hồng nhạt, cậu chọn ra một chiếc áo sơ mi chất liệu cứng, cố gắng dùng cổ áo che đi.
Mặc đẹp thôi cũng chưa đủ, Sở Thức Sâm hiếm khi đeo trang sức, lại thêm một chiếc kẹp cà vạt mạ vàng khảm ngọc lục bảo, sau đó lại vuốt tóc nhẹ ra sau đầu, thể hiện ra tinh thần.
Bằng cách này, sự chú ý của người khác sẽ đổ dồn vào khuôn mặt cậu, hoặc là đổ vào vạt áo lộng lẫy của cậu, từ đó sẽ bỏ qua dấu hickey đáng ngờ trên cổ cậu.
Từ trên lầu đi xuống, Sở Thức Hội đang kéo băng keo trong để quấn gói hàng, chiếc ghế ngoài trời mà cô mua trên mạng đã bị gãy một chân vào ngày đầu tiên cắm trại nên cô phải đóng gói trả lại cho cửa hàng.
Dì Đường nói: “Tiểu thư lớn của tôi ơi, con gửi trả về làm gì, cứ trực tiếp vứt đi là được mà.”
Sở Thức Hội nói: “Con muốn người ta nhìn thấy chiếc ghế hỏng mà người ta bán.”
Sở Thức Sâm vẫn luôn cảm thấy mua sắm trực tuyến thật tuyệt vời, hai bên không cần gặp mặt để giao dịch, nếu không hài lòng thì có thể hoàn lại tiền, cậu hỏi: “Tiểu Hội, người bán hàng có hoàn lại tiền cho em không?”
“Tất nhiên rồi.” Sở Thức Hội nói, “Vấn đề chất lượng là trách nhiệm của bên kia. Nếu không hoàn tiền lại thì việc kinh doanh lại dễ làm quá rồi.”
Sở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-gio-chang-trom-trang/2569240/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.