Thân làm Mục gia đại thiếu gia, Mục Đông Lâm gặp qua rất nhiều người.
Chỉ là, người gặp qua Mục Đông Lâm, ai không nịnh nọt? Ai không lấy lòng?
Chưa từng có ai giống như bây giờ, làm cho anh ta mất sạch mặt mũi?
Cười lạnh một tiếng, đem đũa đặt xuống, ngay sau đó, đứng dậy muốn rời đi.
Mục Triệt sắc mặc nhìn không tốt, nói: "Đông Lâm, ngồi xuống."
Mục Đông Lâm bước chân dừng lại, cũng không quay đầu lại, nói: "Con ăn no rồi."
Ngay sau đó cất bước bước đi.
Mục Đông Lâm bỗng nhiên rời đi khiến mất người còn lại trầm mặc.
Mà kẻ khởi xướng lại giống như là không biết xảy ra chuyện gì, một mặt vô tội nói:
"Tôi lại không phải cố ý, tức giận như vậy làm gì, tôi quên nha."
Không phải cố ý?
Người ta gắp thức ăn cho cô cô không ăn, quay đầu lại tự mình đưa đũa gắp đúng đồ đó, hung hăng đánh mặt Mục Đông Lâm.
Loại hành vi này, còn gọi không phải cố ý?
Phương Tri Lễ trong lòng có chút cười trên nỗi đau của người khác.
Mục Đông Lâm tính tình khó chịu có tiếng, cái hôn ước này, chỉ sợ Mục Đông Lâm sẽ không muốn tiếp tục.
Cái tiểu dã nha đầu này, thực sự là tự chui đầu vào rọ!
Lê Hạo Nhiên cũng gấp, nói: "Niệm Niệm, con nhanh đi nói xin lỗi với Đông Lâm!"
Ngô Mỹ Á cũng có chút không vui, nói:
"Niệm Niệm, Đông Lâm cho đến giờ cũng chưa từng gắp thức ăn cho ai, ngay cả bác cũng chưa từng gắp cho đấy."
"Thế nhưng là con cảm thấy... anh ấy dùng đũa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-cuoi-99-ngay-chu-tich-hay-de-dat/1375876/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.