Phương Tri Lễ nhìn má cô ta sưng thật lớn.
Kinh ngạc, đau lòng xoa mặt con gái, tức giận nói:
“Ông sao có thể động tay động chân như thế, mặt cũng sưng lên rồi!”
“Bà tự hỏi con gái ngoan của bà đi!” Lê Hạo Nhiên hét lớn.
Phương Tri Lễ suy nghĩ, liền hiểu chuyện không đơn giản.
Bà nhìn qua Lê Bắc Niệm đang cúi đầu, nhặt đống đồ trên mặt đất, mím môi không nói gì.
Bộ dáng ủy khuất.
Lê Hạo Nhiên nhìn càng thấy áy náy, nói:
“Nhanh đi bôi ít thuốc đi, chờ chút còn sửa soạn đi Mục gia.”
“Ông xã, khó có dịp như vậy, Tuyết Tình…”
“Để nó ở nhà tự kiểm điểm, không nghe thấy sao?”
Lê Hạo Nhiên trừng Phương Tri Lễ một cái,
“Tuổi còn nhỏ đã ra tay ác độc như vậy, trực tiếp đẩy Niệm Niệm từ trên cầu thang đẩy xuống, nếu không phải tôi chính mắt nhìn thấy, thật không biết nó còn có thể làm gì.”
Phương Tri Lê run lên, nhìn thoáng qua Lê Tuyết Tình.
Lê Tuyết Tình oan uống che mặt, nghẹn ngào nói:
“Con không có, con cũng chưa đụng đến nó…”
Lê Bắc Niệm ngẩng đầu, không cảm tâm nói:
“Ý cô là tôi tự mình té xuống?”
“Vốn chính là như thế.” Lê Tuyết Tình hét lên.
Lê Bắc Niệm nhìn cô ta, mím môi mặt đỏ lên, tực giận thở phập phồng.
Giống đứa trẻ bị khi dễ, nhưng kiên cường nhịn lại không muốn khóc.
Lê Hạo Nhiên càng không kiềm chế được, quát lớn:
“Đủ! Khi dễ em gái còn muốn đổ tội ngược, ba còn không biết thì ra con chính là loại người này.”
Lê Tuyết Tình nghe vậy, cấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-cuoi-99-ngay-chu-tich-hay-de-dat/1375863/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.