Lúc Lê Bắc Niệm nói chuyện, còn giơ ngón tay cái ra với anh.
Dương Lương Vũ được khen hơi lâng lâng, xua tay khiêm tốn nói: "Thật ra chuyện như vậy cũng là không có cách nào, dù sao tôi xuất sắc như vậy, đi đến một bước này cũng là chuyện sớm hay muộn."
Lê Bắc Niệm cố nín cười, gật đầu: "Anh nhất định sẽ càng giỏi, tôi tin anh, cố lên."
Dương Lương Vũ nhìn thấy ý cười ở đáy mắt Lê Bắc Niệm, lập tức đã cảm thấy có chút lạ lạ, nhưng lại cứ không phát hiện ra được lạ chỗ nào.
Khó chịu hừ một tiếng, nói: "Chẳng qua, tôi nói tới nói lui, nhưng diễn xuất cũng không phải đơn giản như vậy, muốn diễn xuất ngoại trừ cần giá trị nhan sắc, còn phải có kỹ thuật, tôi mang cô đến xem, loại người như cô căn bản chưa từng tham gia diễn xuất, hoàn toàn là sơ tuyển cũng không qua."
Dương Lương Vũ nói rất có lý, đương nhiên Lê Bắc Niệm cũng biết.
Nhưng nhìn anh ta, Lê Bắc Niệm cười khẽ, nói: "Không thử một chút làm sao biết?"
Đời trước duyên cạn, Lê Bắc Niệm ngoại trừ diễn thế thân của Lê Tuyết Tình mấy lần, không có tác phẩm tham diễn nào khác.
Nhưng, khoảng thời gian mấy lần làm thế thân cộng lại, dài đến hai năm.
Thời gian hai năm, Lê Bắc Niệm liều mạng đề bạt chính mình.
Chỉ cần lấy được kịch bản, cô sẽ luyện bất kể ngày đêm, chỉ vì để Lê Hạo Nhiên cho cô một cơ hội thử sức.
Nhiều lần, rõ ràng có đạo diễn lớn coi trọng tiềm lực của cô, muốn cô tham diễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-cuoi-99-ngay-chu-tich-hay-de-dat/1375857/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.