"Cháu..."
Lê Bắc Niệm còn chưa nói xong, liền nghe người phụ nữ bên cạnh, hùng hùng hổ hổ cắt ngang:
“Cô còn giảo biện, tôi nhìn thấy kẻ trộm, chính là cô! Tuổi còn nhỏ đã làm chuyện thương thiên hại lý cỡ này, ăn trộm quen thói, lâu dần không thể nào thoát ra được.!”
Lê Bắc Niệm muốn điên rồi, giận dữ hét lên:
"Tôi nói không phải chính là không phải!"
Người phụ nữ kia bị hét lên càng tức, nói:
"Dám trộm còn không dám thừa nhận đúng không, con gái của tôi lớn cũng tầm tuổi cô, bây giờ còn đang học đại học, là đứa trẻ ngoan ngoãn, chả biết gia đình như thế nào mới dạy được đứa con gái không có tiền đồ như vậy.!"
"Lại nói một lần cuối, đưa số điện thoại người nhà báo ra, gọi người nhà ngươi phối hợp điều tra."
Người cảnh sát phụt trách chuyện này nói nhỏ với Lê Bắc Niệm, "Nếu như cô không chịu nói, cũng chỉ có thể ở chỗ này ngồi mấy ngày."
Lê Bắc Niệm làm sao biết số điện thoại gì a!
Cô đối với mấy con số không mẫn cảm, đời trước đời này duy nhất nhớ chỉ có một dãy số điện thoại.
Đời trước là chồng cô, là vị hôn phu sau khi sống lại một đời còn chưa gặp mặt, Mục Đông Lâm.
Nhưng là sao có thể gọi?
Không nói Mục Đông Lâm có thể không đến, mà đem chuyện này nói cho Mục gia, thanh danh Lê Bắc Niệm tự nhiên bị hủy hoại không còn gì.
Chẳng có một gia đình nào có thể tiếp nhận cô con dâu bị đưa vào đồn cảnh sát.
Lê Bắc Niệm còn chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-cuoi-99-ngay-chu-tich-hay-de-dat/1375847/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.