‘Cốc… Cốc… Cốc’ tiếng gõ cửa liên hồi vang lên
Sơ Tình còn trong giấc ngủ bị đánh thức. Cô uể oải ngồi dậy, định đi ra mở cửa đã nghe được tiếng nói ồn ào bên ngoài.
“Oa.. Anh Hai ở trên thành phố sống nhà đẹp dữ vậy, chẳng bù cho nhà dưới quê, vừa hôi vừa cũ” Em trai Điềm Thuỵ nói.
“Cái thằng bé này, ở nhà đẹp lại khôn mg biết đường gửi tiền về cho mẹ sửa nhà, nhà dạo này bị dột mốc tường lên rồi” Bà mẹ đi lại ngồi trên ghế sofa, còn mang cả dép vào nhà.
“Ba mẹ lên đây làm gì? Còn đống đồ ngoài cửa là sao?
“Còn không phải mẹ nghe thằng Tân cạnh nhà nói con lên thành phố thuê nhà chung cư gì đó, tốn nhiều tiền. Mẹ sợ con bị lừa nên lên kiểm tra” bà ta lại nói “Mấy món này chắc mắc tiền dữ ha.”
Bà ta đi kiểm tra xung quanh nhà:
“Con trai, vậy mấy ngày tới ba mẹ ở trên này chăm sóc con, mẹ thấy hình như có hai phòng ngủ. Con nhường em ở phòng con, em nó còn nhỏ cần nằm giường rộng lấy chỗ phát triển cơ thể. Còn ba mẹ chịu khổ ở phòng còn lại. Con ngủ ở đây đi”. Bà ta chỉ về cái ghế sofa “Nãy mẹ ngồi thấy nó cũng êm lắm, con ngủ ở đây cũng được” Bà ta giơ tay chỉ đạo như thể đây là nhà của bà ta vậy.
“Anh.. phòng anh ở đâu để em dọn vô” Thằng em trai khoái chí hài lòng hỏi anh.
Điềm Thuỵ tức giận đến mức bật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-vua-rang-nang-vua-len-y-nuong/2903802/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.