Lục Thích cười xoa lưng cô, nói: "Tối mai em rảnh không?"
Giọng Chung Bình còn chưa thông, ho mấy tiếng hỏi: "Có chuyện gì vậy?"
"Tới nhà anh chơi trò chơi, anh gọi thêm Cao Nam và Thẩm Huy, còn nhớ Thẩm Huy không?"
Chung Bình gật đầu: "Đương nhiên là nhớ, anh ta đi đến trung tâm giám định với anh."
Hai người vừa đi vừa trò chuyện.
"Anh có hai người anh em tốt, một người là Cao Nam, em đã biết rồi, người còn lại chính là Thẩm Huy."
"Cũng là người đã qua lại với anh mười mấy năm?"
"Không, Thẩm Huy là bạn học đại học của anh, chậc..." Lục Thích đột nhiên nói,"Tính như vậy cũng đã quen nhau hơn mười năm rồi."
Chung Bình cười: "Anh rất coi trọng bạn cũ nha."
Lục Thích cà lơ phất phơ ôm bả vai cô, tự tâng bốc mình: "Anh là người trọng tình."
"Chậc."
Lục Thích liếc cô, nhấn mạnh: "Ai tốt với anh, anh sẽ tốt gấp trăm ngàn lần."
Dừng một chút, lại bỏ thêm một câu: "Em không lỗ đâu."
Chung Bình lấp lửng, cười kéo dài: "Vâng..."
Lục Thích thấy vẻ mặt này của cô, không nhịn được đè đầu cô, "Tóm lại tối mai đến, mang em làm quen."
Chung Bình bị tay anh ấn trên đầu, giãy ra, "Không phải em cũng nên mang anh đi gặp mặt bạn thân sao?"
Lục Thích khinh thường: "Em cho là anh rảnh à?"
Chung Bình khẽ hừ một tiếng.
Trước mắt Chung Bình đã coi như thoát được một nửa thời gian học bay, thờigian tương đối dễ kiểm soát, chạng vạng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-va-dat-cach-nhau-mot-soi-day-thung/3115559/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.