Chung Bình cảnh cáo lườm anh, nhưng rõ ràng chả có chút uy hiếp nào, LụcThích cong khóe miệng, búng vành tai đỏ của cô, nghiêm túc nói: "Đồng ýnhé, đừng thất hẹn."
"Em không đồng ý." Chung Bình nói.
Lục Thích nhéo eo cô, "Không cho từ chối!"
Chung Bình đập vào tay anh, liếc anh: "Không đi, dựa vào cái gì không thể từ chối chứ." Nói xong xoay người bước đi.
Lục Thích lại nhớ tới ánh mắt của cô lần đó, đứng tại chỗ, mỉm cười nhìntheo bóng dáng cô một lúc, mới lững thững đi về phía trước, bước chânlớn, nhanh chóng bắt kịp cô, đến gần nhỏ giọng nói: "Không đến thì anhsẽ vào lều trừng phạt em." Lại bỏ thêm một câu, "Nhìn chân anh đi." Trực tiếp đi vượt qua cô.
Chung Bình không hiểu gì cúi đầu, liếc đôi giày thể thao của anh lộ ra màu trắng, là đôi tất cô đưa cho anh.
Cô mím môi cười.
Lục Thích quay về lều lấy đồ, khi đi giày đứng ngay trước mặt khiến Cao Nam chú ý tới chân anh.
Khi đến đây bọn họ chỉ mang theo hai bộ quần áo, vốn tính chỉ ở lại nhiềunhất là hai ba ngày rồi rời đi, hai người đàn ông đều bỏ qua chuyện tấttiếc này.
Lúc này nhìn thấy đôi tất mới tinh trên chân Lục Thích, Cao Nam hỏi: "Ở đâu thế?"
"Chung Bình đưa cho tôi." Anh đứng lên, nhảy hai cái, tinh thần phấn chấn nói, "Bên trong còn một đôi nữa, cậu muốn thì cứ lấy dùng."
Cao Nam chế nhạo: "Anh thực sự không ngại tôi mượn dùng sao?"
Lục Thích phất tay,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-va-dat-cach-nhau-mot-soi-day-thung/3115551/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.