Thành phố Nam Giang rộng lớn như thế, có thể gặp nhau cũng không phải là chuyện dễ dàng. Vạn phát duyên sinh,giai hệ duyên phận (*),cho dù có phải nghiệt duyên hay không.”(*)Mọi điều đều do duyên mà thành, đều liên quan đến duyên phậnChung Bình lịch sự nhai xong cơm, bỏ đũa xuống, nhìn đối phương qua làn khói, “Ngài Lục cũng đến ăn cơm tối sao?”Một loạt động tác theo trình tự, lanhtrí, kết hợp với bộ quần áo thể thao trên người và mái tóc buộc gọn, hơn nữa từ ngữ lịch sự và ánh mắt chân thành tha thiết, chỉ còn thiếu nướcgọi một tiếng “Chào chú”.Lục Thích xoay bả vai, cánh tay nhântiện đặt lên lưng ghế tựa, điều chỉnh tâm tính cười nói: “Đúng vậy, saođồ ăn nơi này được chứ?”“Hương vị rất khá, ngài có thể thử gà nướng, nghe nói là đồ ăn đặc biệt của quán.”
“Cửa hàng thức ăn nhanh cũng có đồ ăn đặc biệt?” Lục Thích hô to về phía đội ngũ đang xếp hàng dài, “Cao Nam, mua gà nướng!”
Lúc này Chung Bình mới nhìn thấy người tên Cao Nam đang xếp hàng, taycầm hai khay đồ ăn, người bán hàng đặt thêm một đĩa gà nướng.Lại nghe Lục Thích hỏi: “Không ngại ghép bàn chứ?”Xung quanh vẫn còn mấy bàn trống, Chung Bình mỉm cười nói: “Đương nhiên là không.”
Đồ ăn mới được đặt lên bàn, Cao Nam gọi nhân viên phục vụ dọn đĩa khôngđi, ngồi xuống đối diện Chung Bình, gật đầu với cô: “Cô Chung.”
Lục Thích lắc lắc điếu thuốc trong tay, nói: “Hai người ăn trước đi, tôi hút hết đã.” Lại nhìn hai bát cơm đặt cạnh bàn, thuận miệng hỏi, “CôChung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-va-dat-cach-nhau-mot-soi-day-thung/3115463/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.