Đinh Bán Hạ ngơ ngác nhìn mọi chuyện xảy ra trước mắt.
Vì, vì sao bỗng nhiên Từ Lục Ly lại cầu hôn?
Có điều, dáng vẻ Từ Lục Ly vẫn chân thành và chắc chắn như cũ, các bạn bè đang chúc phúc ở xung quanh cũng phản chiếu vào trong mắt Đinh Bán Hạ.
Người ở khắp quảng trường cũng tụ tập lại xem.
Đinh Bán Hạ mông lung, cô còn có thể nghe thấy được tiếng của một đứa trẻ:
“Mẹ ơi mẹ ơi, vì sao anh đẹp trai kia lại phải quỳ xuống?”
Giọng nói của mẹ đứa trẻ chứa ý cười: “Bởi vì anh đẹp trai kia muốn kết hôn với chị xinh đẹp đó.”
Từ Lục Ly vẫn kiên định quỳ một gối trên mặt đất, trong tay anh đang cầm chiếc nhẫn, anh nhìn chằm chằm vào Đinh Bán Hạ.
Đinh Bán Hạ mím môi với vẻ nhẹ nhõm.
Đúng vậy, trước đây cô còn lo lắng, hai người vừa yêu đương chưa được bao lâu đã nghĩ đến chuyện kết hôn, có phải quá nhanh rồi hay không.
Cho tới bây giờ cô mới phát hiện, thực ra cô không cần phải nghĩ đến vấn đề này.
Cô có bố mẹ đồng tình, có bạn bè ủng hộ, điều quan trọng nhất là kỳ thực bọn họ đã yêu nhau rất nhiều năm.
Vậy nên, cô sẵn sàng đối mặt với mọi thăng trầm trong tương lai.
Cô nhìn về phía Từ Lục Ly.
Sau đó, đôi mắt cười cong lên, vô cùng chân thành, cũng vô cùng kiên định.
“Em bằng lòng.”
-
Sau khi bị anh Từ dắt về nhà lần nữa, Đinh Bán Hạ vẫn hơi ngơ ngác.
Cô kéo tay Từ Lục Ly: “Mấy người Lư Mộc thật sự cứ đi về như vậy à?”
Anh Từ cười rất...
Rất giống như một con mèo ăn trộm cá: “Ừ, bọn họ chỉ tới làm người đưa hoa thôi.”
Đinh Bán Hạ vẫn nghiêm túc suy nghĩ: “Có phải không tốt lắm hay không, bảo họ đường xá xa xôi tới đây, rồi cứ vậy bảo họ về?”
Anh Từ gật đầu không hề áy náy.
Có thể tới rồi tận mắt chứng kiến quá trình anh cầu hôn, là niềm vinh hạnh của các bạn đó!
Không nói đến chuyện khác, sau khi Lư Mộc biết chuyện Từ Lục Ly định cầu hôn vào tối nay, anh ta còn lì lợm la liếm chủ động muốn tới, còn nói gì đó với vẻ mặt xúc động:
“Ôi, đời này mình không cưới được Đinh Bán Hạ, tốt xấu gì cũng phải để mình tận mắt nhìn thấy dáng vẻ Hạ Hạ nói rằng cậu ấy bằng lòng gả cho cậu chứ.”
Từ Lục Ly cảm thấy mình rất tốt tính nên mới không đấm anh ta một phát.
Nhưng anh cũng biết Lư Mộc chỉ là đang nói đùa, xem trạng thái hiện tại của Lư Mộc là đã hiểu, Lư Mộc thật sự đã buông xuống.
Còn Thù Vinh nữa!
Em cho rằng vì sao vừa tắt mic là cậu ta đã hỏa tốc phi tới đây! Còn không phải là vì nếu đề cập đến chuyện cầu hôn Đinh Bán Hạ, chắc chắn Trần Nam sẽ chạy tới sao?
Chậc.
Tuy nhiên, Từ Lục Ly sẽ không nói những điều này với Đinh Bán Hạ, bởi vì bạn gái anh quan tâm anh là đủ rồi.
Đinh Bán Hạ lại kéo tay Từ Lục Ly: “Vì sao tối nay anh lại nghĩ đến việc cầu hôn?”
Anh Từ vẫn kiệm lời như trước.
“Đêm dài lắm mộng.”
Đinh Bán Hạ hơi sửng sốt.
Sau đó cái mũi lập tức hơi chua xót, nóng lòng muốn kết hôn như vậy, Từ Lục Ly thật là...
Đối xử với cô chân thành đến mức đủ để cho cô mềm lòng đến nỗi rối tinh rối mù.
Từ Lục Ly nhìn vẻ mặt cảm động của Đinh Bán Hạ, không nhịn được mà khẽ cười trong lòng.
Thật là đêm dài lắm mộng, có điều...
Cũng phải, mỗi tối khi anh mơ thấy cô Đinh nửa che nửa lộ nói “Tới đây tới đây” với anh, anh đều có thể thức suốt một đêm không ngủ yên.
Hơn nữa, hồi cấp 3 cũng như vậy.
Khi tất cả đối tượng trong giấc “Mộng xuân” đều là cùng một người, thật sự là một loại tra tấn rất lớn.
Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net
Nhưng thôi vậy, vẫn không nên nói cho cô gái của anh biết sự thật này thì tốt hơn.
Ừm, tránh để cô bố trí phòng ngự gì đó với mình, như thế không ổn lắm.
Đinh Bán Hạ liếc nhìn thời gian: “Ơ đã sắp mười giờ rồi, anh mau chuẩn bị bật mic đi.”
Đinh Bán Hạ và Từ Lục Ly cũng coi như đã yêu nhau một thời gian, nhưng cô cứ cảm thấy sau lời cầu hôn tối nay, ánh mắt anh Từ nhìn cô cực kỳ...
Đắm đuối?
Tràn đầy mùi lấy thân báo đáp?
Cô Đinh da mặt dày như tường thành cũng cảm thấy hơi ngại, cô dứt khoát nhanh chóng tống cổ Từ Lục Ly đi mở YY trên máy tính.
Anh Từ biết nghe lời: “Được.”
Sau đó anh mở máy tính ra, điều chỉnh micro, tiếp theo...
Anh kéo Đinh Bán Hạ ngồi lên đùi anh???
Đinh Bán Hạ: “...”
Vì sao cô cứ cảm thấy có chỗ nào đó sai sai nhỉ?
Đinh Bán Hạ ho khan một tiếng, hắng giọng nói: “À thì, Lục Ly, em ngồi đây hình như không tiện để lát nữa anh bật mic ca hát lắm, em ngồi bên cạnh là được rồi.”
Anh Từ nhếch môi nở nụ cười, sự gian manh và quyến rũ khó hiểu trong nụ cười của anh khiến cô Đinh lập tức không biết vừa rồi mình đã nói gì. Dường như Từ Lục Ly rất hài lòng vì chỗ tốt mà mặt mình mang lại, anh thấp giọng thương lương: “Không hề không tiện, cứ ngồi ở đây, được không?”
Đinh Bán Hạ ngơ ngác: “Được, được...”
Từ Lục Ly lại bật cười lần nữa.
Đinh Bán Hạ: “...”
Vừa rồi mình nói gì cơ???
Đinh Bán Hạ! Mày tỉnh táo lại đi!
Tuy nhiên, Từ Lục Ly đã lừa gạt thành công Đinh Bán Hạ rồi thì sẽ không để Đinh Bán Hạ tỉnh táo lại đâu, cánh tay anh ôm lấy Đinh Bán Hạ chặt hơn vài phần, sau đó tay phải di chuyển chuột rồi đăng nhập vào YY, vào phòng YY nhạc hội tròn 10 năm của Hải Nguyệt.
Sự chú ý của Đinh Bán Hạ thành công bị khu bình luận thu hút.
Từ Lục Ly mở tài khoản chính rồi vào phòng, cho nên khi anh vào, lập tức khiến cho vô số người chú ý.
Một đám đang ra sức chat ở khu bình luận như phát điên:
“Có phải tôi vừa thấy Tên Điệu vào phòng không?”
“Tôi cũng thấy! Cho nên nhân vật bí mật mà Hải Nguyệt nói chính là Tên Điệu sao? A a a a tôi sắp vui đến điên rồi!”
“Trời ạ Tên Điệu Tên Điệu em yêu anh!”
Quản lý phòng ra sức hạn chế tốc độ lên tiếng, nhưng vẫn không làm nên chuyện gì.
Chị gái quản lý phòng mắng thầm trong lòng, chẳng trách hôm qua khi cô ấy nói với một người quản lý của phòng khác là hôm nay phải tới nhạc hội của Hải Nguyệt làm quản lý phòng, chị gái kia lại lộ ra vẻ mặt thương hại.
Chị gái kia nói thế này: “Nhạc hội của Hải Nguyệt? Em lén nói với chị đi, có phải Tô Mạc Già cũng xuất hiện không?”
Cô ấy đáp.
Sau đó chị gái kia thở dài một hơi, tràn đầy thương hại: “Chúc em có thể sống sót trở về.”
Lúc đó cô ấy còn khó hiểu và không cho là đúng, cô ấy nghĩ mình làm quản lý phòng 2 năm, đã từng thấy mọi nhạc hội lớn bé, còn sợ nhạc hội của Hải Nguyệt ư?
Hiện tại...
Bốp! Mặt đau không?!
Nhưng ngay sau đó, đã có fans lý trí của Tô Mạc Già xuất hiện hỗ trợ tổ chức kỷ luật.
“Mọi người bình tĩnh lại đi, trên danh sách mic còn có một người đang hát, đừng chat tên Tên Điệu, sẽ gây ác cảm cho Tên Điệu đó.”
Có vẻ như fans của Tô Mạc Già thật sự cực kỳ sợ gây mất hảo cảm của người qua đường dành cho anh, nên những lời này vừa nói ra, mọi người đã lập tức bình tĩnh lại.
Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net
Đinh Bán Hạ xem rồi tặc lưỡi kinh ngạc.
“Lục Ly, fans nhà anh thật sự có tổ chức kỷ luật quá.”
Từ Lục Ly cười, sau đó anh vuốt tóc Đinh Bán Hạ.
Người đang hát chính là một nam ca sĩ cover mới gia nhập Hải Nguyệt được 2 năm, sau khi hát xong một bài, anh ấy lại cười trước: “Mọi người không cần để ý, tôi cũng là fans của Tên Điệu, vừa rồi thấy Tên Điệu vào phòng, suýt nữa tôi đã hô lên.”
Khu bình luận có một tảng lớn “Ha ha ha” lướt qua, MC cũng vội vàng tiếp lời: “Fans của Tên Điệu đã đủ nhiều rồi, sao bây giờ lại còn có cam fans nam ca sĩ cover?”
Nam ca sĩ lại trò chuyện với MC một lát rồi tắt mic.
MC nhanh chóng bảo quản lý phòng bật mic cho Tô Mạc Già, sau đó nhìn khu bình luận có một đống lời hò hét, MC không nhịn được cười: “Đúng vậy, Tên Điệu chính là nhân vật bất ngờ bí mật đêm nay. Mọi người nói xem có đủ bất ngờ không nào?”
“Bất ngờ a a a!”
“Trời ơi tôi yêu Hải Nguyệt cả đời, cảm ơn mấy người đã mời Tên Điệu hu hu hu, tôi sắp khóc rồi.”
“Không ngờ còn có thể thấy Tên Điệu tham gia nhạc hội, tôi thật sự cảm thấy mọi thứ đều đáng giá!”
Sau đó, trong phòng vang lên tiếng cười trầm thấp của Tô Mạc Già, chấm xanh nhỏ trước mic của anh lóe lên, cho thấy anh đã thấy được sự điên cuồng của các fans.
“Hu hu hu Tên Điệu xin anh đừng cười! Anh mà cười là em teo đời đấy!”
“Mẹ hỏi tôi vì sao lại khóc khi chơi máy tính.”
Trong giọng nói của Từ Lục Ly vẫn còn chứa ý cười, anh liếc nhìn Đinh Bán Hạ ở bên cạnh đang ra sức che miệng để không phát ra tiếng, lại không nhịn được mà xoa nhẹ cô một cái.
“Chào buổi tối mọi người, tôi là Tô Mạc Già. Cảm ơn vì mọi người đã đợi tôi lâu như vậy, cũng chúc Hải Nguyệt kỷ niệm 10 năm vui vẻ, tương lai có thể càng tốt đẹp hơn.”
Chỉ là một câu nói chính thức như vậy thôi, nhưng phát ra từ trong miệng Tô Mạc Già, không hiểu sao lại có thể khiến người ta phát điên.
MC nhìn khu bình luận thì thầm líu lưỡi không nói nên lời, Tô Mạc Già thật sự không hổ là tấm gương của cả giới lồng tiếng và cổ phong, không nói đến điều khác, nhưng làm gì có đại thần nào trong giới 2D có sức hút thế này?
MC biết rõ nhưng vẫn cố ý hỏi theo quy trình: “Vậy Tên Điệu, đêm nay anh định biểu diễn gì thế? Mọi người đều biết anh là một diễn viên lồng tiếng, vậy nên, muốn độc thoại một đoạn cho chúng tôi sao?”
Dường như mấy chục nghìn người trong phòng YY đều đang nín thở chờ câu trả lời của Tô Mạc Già.
Sau đó, giọng nói quyến rũ ấy gằn từng chữ một: “Hát một bài.”
Hình như khu bình luận yên lặng vài giây.
Giây tiếp theo, khu bình luận lập tức trượt lên với tốc độ đáng sợ.
“Gì gì gì? Có phải vừa rồi tôi bị lãng tai không? Tại sao tôi lại nghe thấy Tên Điệu nói anh ấy muốn hát?”
“Đúng đúng đúng tôi cũng nghe được! Má ơi không phải rất nhiều năm rồi Tên Điệu đều chưa từng hát sao? Tôi còn tưởng là Tên Điệu không biết hát.”
“Áu áu tôi thật sự cảm thấy xứng đáng xứng đáng!”
Có lẽ vì có rất nhiều fans tuyên truyền trên Weibo, nên lại có thêm cực kỳ nhiều người tràn vào phòng YY, từng người đều bày tỏ sự kích động của mình trong khu bình luận.
MC kích động không kiềm chế được, anh ấy hỏi: “Vậy Tên Điệu muốn hát bài gì?”
Từ Lục Ly nhìn thoáng qua cô gái mềm mại trong lòng, giọng nói tràn đầy dịu dàng và tình cảm.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]