“Phòng YY: XXXXXXXX, mật khẩu: xxnawm.” Tô Mạc Già ném ra một dãy số rồi rời đi. 
Đinh Bán Hạ sao chép chuỗi số này lại, sau đó vui vẻ nhớ ra rằng máy tính của mình không có thứ gọi là YY. 
Cô vội vàng tải YY xuống, đăng nhập vào tài khoản có id là “Tarot Reader Alexia” đã đăng ký trước đó. 
Cô Đinh mất 10 phút để vào được YY và chỉ tốn 0.01 giây để hối hận. 
… Mẹ nó cô đã quên một đống lời mời kết bạn từ lần trước, càng không cần phải nói đến đủ loại tin tức và lời mời kết bạn tích lũy mấy ngày nay. 
Đinh Bán Hạ ngẩng đầu lên nhìn trần nhà, tự hỏi cảm giác chua chát khi vô cớ bị chú ý đến là như thế nào. 
Lúc vào phòng mà Tô Mạc Già đưa, Tô Mạc Già đã ở trong danh sách cài đặt mic. 
Sau khi thấy cô tiến vào, Tô Mạc Già nhanh chóng bế cô lên danh sách cài đặt mic. 
“Đến rồi.” 
Vẫn là giọng nói trong trẻo lạnh lùng đó, nhưng lại hoàn toàn không hỏi trong quãng thời gian ngắn vừa rồi Đinh Bán Hạ đã đi đâu. 
Cái loại cảm giác này là—— 
Em đến là tốt rồi. 
Có lẽ có người thật sự bẩm sinh đã có thể dùng giọng nói để thể hiện hàng nghìn cảm xúc, ví dụ như Tô Mạc Già. 
Đinh Bạn Hạ cứ cảm thấy cô có thể nghe ra rất nhiều điều từ giọng điệu nhẹ nhàng của anh, hơn nữa còn là rất nhiều điều cực kỳ “Khó hiểu”. 
Đinh Bán Hạ nhất thời 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-trang-va-sao-deu-roi-vao-mat-em/3646802/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.