Đề nghị của Kỷ Minh Nguyệt thông thường đều được đồng ý.
Huống chi, mấy nữ hài tử luôn có cảm giác đặc biệt với vòng đu quay.
Hôm nay còn là lễ hội, ngồi đu quay lên đến chỗ cao nhất, xem toàn bộ cảnh sắc của khu vui chơi, hình như là ý tưởng không tồi.
Mọi người đã không có dị nghị gì, vậy ý kiến được thông qua.
Mấy người đi đến đu quay, bắt đầu xếp hàng.
Dù sao cũng là đêm Giáng Sinh, khách đến khu vui chơi rất nhiều, huống chi đu quay còn là hạng mục rất quan trọng, đương nhiên không thiếu người xếp hàng.
Nhưng may mắn là, cũng không cần xếp hàng bao lâu sẽ đến lượt bọn họ.
Sáu người, vừa vặn ba toa.
Nhưng, tiếp theo là vấn đề phải xếp toa như thế nào.
Thư Diệu nhìn Tạ Vân Trì cùng Kỷ Minh Nguyệt trước mặt, ánh mắt sáng lên, giả bộ tùy ý mà đề nghị: “Mấy cậu nhìn xem, người ta đều là tình lữ đi chơi trò này, chúng ta cũng không thể mất mặt được đúng không? Như vậy đi, chúng ta vừa vặn có ba nữ sinh ba nam sinh, một nam một nữ mỗi toa, được không?”
Hạ Doanh chỉ nhìn thoáng qua Thư Diệu liền rất nhanh đã hiểu ra ý của cô, nhanh chóng hùa theo: “Mình cảm thấy được đó. Mình ngồi với Thiệu Trạch Vũ, Diệu Diệu với Hiến ca, Trì ca, giao Miêu Miêu cho cậu đó.”
Trong lòng Kỷ Minh Nguyệt đã cười ra tiếng.
Nhìn xem, đây chính là bạn thân của cô đó!
Mặc kệ là sống lại bao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-thich-em/3491391/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.