Khi Yến Hiểu Đồng nhào tới, một bả liền đè ngã tiểu thanh niên xuống đất, động tác sắc bén tấn mãnh đó một chút cũng không kém cạnh Cổ Phong hãn dũng vô song, thật sự tựa như lang tự hổ vậy.
Cách lão tử cái Tây Mễ Lộ, không ra tay ngươi nghĩ lão nương bệnh nguy sao?
Nàng vừa phá khẩu đại mạ, vừa vung tay tát lia lịa, những bạt tai mạnh không ngừng rơi xuống trên mặt tiểu thanh niên, kình đầu đó lại tàn bạo hơn rất nhiều so với lúc vừa đánh Chung Đạt Thế. Nhìn thấy Yến Hiểu Đồng hung mãnh như vậy, tất cả mọi người đều có chút tâm hàn, đồng thời cũng vô cùng khó hiểu, tiểu thanh niên này lại không phải khúc gỗ, sao bây giờ lại thật sự biến thành khúc gỗ, tựa như không đánh trả, không mắng lại vậy! Cho dù không rõ đây là chuyện gì, nhưng Kha Mẫn Mẫn cùng Chung Khôn Vĩ nhìn thấy tiểu thanh niên bị đè ngã, Chung Đạt Thế cuối cùng đã thoát khỏi nguy hiểm, tự nhiên là vô cùng vui mừng và an lòng, vội vàng kéo Chung Đạt Thế bị dọa đến thất hồn lạc phách sang một bên. Kim Phán Lâm vốn cũng mơ hồ giống như Kha Mẫn Mẫn và Chung Khôn Vĩ, thế nhưng là khi ánh mắt của nàng từ trên người Yến Hiểu Đồng thu hồi, rơi xuống trên mặt Cổ Phong, phát hiện hắn đang mang theo một vệt biểu tình tự tiếu phi tiếu nhìn chăm chú vào trong sân, lúc ấy liền có chút tỉnh ngộ, nếu như không đoán sai thì, hẳn là tên này giở trò quỷ đi! Quả thật, Kim Phán Lâm cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-than-y/5154316/chuong-1169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.