Xe Hummer lái tới giao lộ Phái Ngưu Nhai. Trà trang lộ thiên cách đó tám trăm mét phía trước chính là nơi lão Bảo hẹn gặp Bạch di. Từ xa liền có thể nhìn thấy bên kia một trung niên nam nhân mang kính râm vững vàng ngồi ở đó, bên cạnh đứng không ít người. Bất quá, Cổ Phong cũng không lái đến gần, mà chính là dừng xe ở một bên đường. Bạch di và Hồ Đại đều rất khó hiểu, không biết Cổ Phong muốn làm gì. Cổ Phong nói với Hồ Đại:
Ngươi xuống xe đi.
A?
Hồ Đại ngạc nhiên, có chút không biết làm sao,
Phong thiếu, ngươi có ý gì vậy?
Phong thủy luân lưu chuyển, vừa rồi là hắn xem thường Cổ Phong, bây giờ đến lượt hắn bị Cổ Phong khinh bỉ kiêm ghét bỏ rồi sao? Cổ Phong nói:
Hồ Đại, ngươi không cần đi nữa!
Hồ Đại sửng sốt, nhìn về phía Bạch di như cầu cứu. Bạch di đang muốn nói, thêm một người thêm một phần lực lượng, thân thủ của Hồ Đại không tệ.
Đừng hiểu lầm, ta không có ý xem thường Hồ Đại, mà là ta có ý định khác.
Cổ Phong nói xong chỉ chỉ vào đống người phía trước:
Các ngươi xem, bọn họ nhiều người như vậy, chúng ta chỉ có ba người, mặc dù nói đây chỉ là đàm phán không phải đánh nhau, không phải dựa vào đông người là có thể thắng lợi, nhưng mà cho nên đàm phán như vậy trên khí thế đã thua người một bậc. Vạn nhất đàm phán không thành thì động thủ, ba người chúng ta thật sự rất khó ra khỏi con phố này.
Bạch di nghĩ nghĩ cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-than-y/5154302/chuong-1155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.