Đối mặt ánh mắt nghi hoặc của Cổ Phong, Yến Hiểu Đồng không nói gì, chỉ chỉ xuống thiên thai phía dưới. Cổ Phong nhìn kỹ một chút, khi thấy rõ ràng tình cảnh trên thiên thai, lại không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh! Trên Thiên đài vậy mà thưa thớt trải một ít tấm ván gỗ, trên tấm ván gỗ đóng đầy những cây đinh dài, được đặt ngược lại, những cây đinh sắc nhọn tản ra ánh sáng âm u dưới ánh đèn mờ ảo. Nếu cứ lỗ mãng nhảy xuống, khinh công có cao bao nhiêu cũng không khỏi bị thương. Nói thật, sau khi lại phát hiện một cạm bẫy nữa, trong lòng cả hai đều có chút bồn chồn, những cơ quan mà đám người này thiết kế, vừa ẩn nấp lại vừa khéo léo, khó lòng phòng bị, bất cứ lúc nào cũng có thể trúng chiêu! Cổ Phong dùng truyền âm nhập mật nói:
Sư tỷ, đám người này thật sự rất âm hiểm đáng sợ!
Yến Hiểu Đồng trong lòng cũng có chút hoảng sợ,
Sư đệ, ta cũng mơ hồ có một loại dự cảm không lành, hay là chúng ta rút lui đi? Cổ Phong cũng cảm thấy không ổn, bởi vì hắn đột nhiên cảm thấy, những người này thật giống như đã đào xong cạm bẫy, chuyên đợi mình đến giẫm vào vậy. Nghĩ kỹ một hồi, không khỏi hoảng nhiên bừng tỉnh đại ngộ, xem ra mình quả thật quá mức xung động và lỗ mãng rồi. Đám lính đánh thuê này đều là giang hồ lão luyện, sau khi Thạch Kỳ Trụ thực hiện ám sát mà không trở về đây, vậy thì trong mắt đồng bạn của hắn, hắn khẳng định là dữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-than-y/5154258/chuong-1111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.