Vương Lăng đi ra ngoài mới phát hiện, người tới cũng không phải là Hàn Vũ Huân. Cổ Phong cũng đi ra ngoài theo, phát hiện bên ngoài cửa dừng một chiếc Land Rover, chính là chiếc xe mình đã nhìn thấy ở trước đèn tín hiệu giao thông, một nam nhân đang từ trong cốp xe sau chuyển ra các rương hành lý lớn nhỏ. Cổ Phong liền hỏi:
Đây là ai?
Vương Lăng nói:
Tài xế kiêm bảo tiêu của Phan Lâm.
Cổ Phong gật đầu, nhưng lại không hiểu chỉ vào gần mười rương hành lý lớn nhỏ mà bảo tiêu kia của Phan Lâm chuyển ra từ trong khoang xe hỏi:
Hắn đang chuyển cái gì vậy?
Vương Lăng cười khổ:
Là hành lý của Phan Lâm, vừa rồi một lần chưa chuyển xong, hắn trở về sân bay lại chuyển một lần nữa!
Cổ Phong hơi lạnh người:
Khoa trương như vậy sao? Đây là đi du lịch, hay là dọn nhà vậy?
Kim Phan Lâm vừa tắm xong từ bên trong đi ra ngoài, vừa lúc nghe được lời này, lập tức lại nổi giận:
Ta thích mang bao nhiêu đồ thì mang bấy nhiêu, ngươi quản được sao?
Cổ Phong bĩu môi, lười chấp nhặt với nàng. Bảo tiêu của Kim Phan Lâm nói không nhiều, nhìn Vương Lăng và Cổ Phong gật đầu coi như đã chào hỏi, sau đó đem các rương hành lý lớn nhỏ chuyển vào nhà. Từ từng bước chân hắn đi lại, còn có thủ thế xách hành lý, không khó nhìn ra, đây là một cao thủ, cao thủ chân chính. Vương Lăng thấy hắn chuyển hành lý vào nhà, vội vàng đi vào sắp xếp chỗ đặt. Cổ Phong khoanh tay đứng ở bên ngoài,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-than-y/5154233/chuong-1086.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.