Chập tối, Cổ Phong đưa Kim Tỏa đi thay thế Lưu Thi Nhã chăm sóc Nghiêm Tân Nguyệt. Trên đường, Kim Tỏa thi thoảng nhìn về phía quần Cổ Phong, mặt đỏ ửng. Cổ Phong lúc đầu có chút ngạc nhiên không hiểu, dây kéo quần của mình đã kéo lên, không lộ hàng, cũng không có phản ứng đặc biệt, con nhóc này cứ nhìn chằm chằm cái gì chứ, chẳng lẽ lại muốn tăng lương rồi? Tại một giao lộ chờ đèn giao thông, Cổ Phong cuối cùng cũng có thời gian rảnh rỗi để nhìn kỹ quần của mình, mới hiểu được chuyện gì đã xảy ra, không khỏi nói: “Kim Tỏa, đã nhìn thấy rồi, sao không giúp?” Kim Tỏa có chút xấu hổ, chuyện ở chỗ đó, là chuyện người khác có thể tùy tiện giúp sao? Thế nhưng gánh không được dâm uy của Cổ đại quan nhân, cuối cùng vẫn là đưa tay qua. Cổ Phong có chút không vui: “Dùng tay không được, dùng miệng!” Kim Tỏa u oán liếc hắn một cái, cuối cùng lại cũng chỉ có thể ngoan ngoãn nằm rạp xuống, đưa đầu nằm úp sấp lên trên. Vừa lúc này, bên cạnh có một chiếc Land Rover chạy tới, cùng xe của Cổ Phong song song chờ đèn giao thông, một cô gái xinh đẹp ngồi ở ghế phụ lái vừa mới bắt gặp một màn này, ngay lập tức đỏ mặt mắng chửi: “Lưu manh!” Âm thanh tuy không lớn, nhưng Cổ Phong đang ngồi trong chiếc xe thể thao mui trần lại nghe nhất thanh nhị sở, giương mắt nhìn đi, chỉ thấy cô gái kia một mặt chán ghét nhìn mình. Rất kỳ quái, Cổ Phong chẳng những không nổi giận, ngược lại còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-than-y/5154231/chuong-1084.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.