Ăn nhiều cơm, ít gây chuyện. Đây chẳng những là lời dặn dò của Tô Mạn Nhi tỷ tỷ, mà còn là giáo huấn của Nghiêm Tân Nguyệt lão sư. Sau khi rời khỏi khoa cấp cứu đến khoa ngoại tổng quát, Cổ Phong vẫn luôn ghi nhớ kỹ, và cố gắng hết sức tuân theo. Sau khi tranh chấp một phen trong văn phòng của Kha Quốc Lương rồi rời đi, Cổ Phong cũng hơi hối hận. Rốt cuộc hắn còn hơn một tháng nữa phải ở khoa ngoại tổng quát, nếu làm căng thẳng quá thì không tốt cho ai cả. Tuy nhiên, sở dĩ hắn quay trở lại, không phải để xin lỗi Kha Quốc Lương, mà là để tranh luận cho ra lẽ với hắn ta một lần nữa. Nhưng khi hắn lần nữa trở lại cửa văn phòng của Kha Quốc Lương, lại không ngờ vô tình nghe được cuộc đối thoại như vậy, biết được an bài công việc của mình vậy mà lại ẩn chứa nội tình như thế này, hai lão già này vậy mà lại âm hiểm ám toán hắn ở sau lưng. Hắn chỉ là không muốn gây chuyện, nhưng không có nghĩa là hắn sợ phiền phức. Bị người ta ức hiếp đến mức này, hắn thật sự là không thể nhịn được nữa rồi! Sau khi một cước đá văng cửa văn phòng, hắn liền lao vào. Trong lúc Kha Quốc Lương và Chung Khôn Vĩ còn đang ngạc nhiên, hắn một tay bưng chén trà trên bàn lên, mạnh mẽ hắt thẳng vào mặt Kha Quốc Lương đại chủ nhiệm, vô cùng căm phẫn nói:
Kha Quốc Lương, lão già nhà ngươi, sớm biết ngươi là loại người như vậy, ta đáng lẽ phải để hai huynh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-than-y/5154228/chuong-1081.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.