Tâm tình hôm nay của Uông phó chủ nhiệm vốn là rất tốt, vô cùng tốt! Buổi sáng khi đến khoa ngoại tổng quát khám bệnh, nhìn một cái, bệnh nhân chờ đợi bên ngoài hành lang nhiều hơn bình thường rất nhiều, ít nhất cũng có ba mươi, bốn mươi người bệnh, so với bình thường nhiều hơn hẳn ba mươi, bốn mươi người. Nhìn thấy nhiều bệnh nhân như vậy, Uông phó chủ nhiệm ấy thế mà tâm hoa nộ phóng, trong lòng vui vẻ không kể xiết! Khám càng nhiều bệnh nhân, đơn thuốc sẽ kê càng nhiều; đơn thuốc kê càng nhiều, thuốc sẽ kê càng nhiều; thuốc kê càng nhiều, tự nhiên tiền hoa hồng sẽ càng nhiều thôi! Trong mắt người khác, ở đâu có người ở đó có giang hồ. Còn trong mắt Uông phó chủ nhiệm, nơi có người mới có tiền mà kiếm! Đối với những bác sĩ khác mà nói, bệnh nhân chính là khoai lang nóng bỏng tay, nhưng đối với Uông phó chủ nhiệm mà nói, bệnh nhân tương đương với cây tiền! Cho nên sáng hôm nay, tâm tình của Uông phó chủ nhiệm đều tốt hơn một chút so với bình thường. Thế nhưng, hảo tâm tình này chỉ duy trì đến hơn chín giờ sáng một chút, liền bắt đầu trở nên hơi tệ rồi! Cứ xem mãi, xem mãi, bệnh nhân vậy mà không còn nữa rồi, đây mới chỉ hơn chín giờ, chữ số cuối cùng của phiếu ghi danh chỉ là hai mươi tám, cũng chính là nói sáng hôm nay hắn chỉ có hai mươi tám bệnh nhân! Trong lòng Uông phó chủ nhiệm vô cùng lấy làm lạ, lúc buổi sáng tới hình như không chỉ có mấy bệnh nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-than-y/5154222/chuong-1075.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.