Trì Hải Trạch chết rồi. Trong quá trình thẩm vấn, phục độc tự sát thân vong. Bất kể ngươi tin hay không, dù sao hắn chết thật rồi! Đây là một vụ bê bối, cho nên tang sự của hắn cũng được tổ chức rất kín đáo, không những kín đáo, mà lại là qua loa cho xong. Thi thể vừa được nhận, liền lập tức hỏa táng với tốc độ cực nhanh, sau khi hỏa táng lại được an táng với tốc độ cực nhanh tại Thanh Sơn mộ viên, người đưa tiễn chỉ có người nhà của hắn, thê tử của hắn và mấy người muội muội. Sau khi tro cốt của Trì Hải Trạch được an táng, Tôn Ngọc Lan nhận được điện thoại của phụ thân Tôn Kiến Quang, bảo nàng lập tức trở về nhà! Khi nàng về đến nhà, nhìn thấy phụ thân, mẫu thân cùng đệ đệ của mình, trong lòng chợt chua xót, nước mắt lại tí tách rơi xuống. Tôn Kiến Quang chỉ là yên lặng hút thuốc, không nói gì. Thê tử và con trai út của hắn lại vây quanh bên người con gái không ngừng uyển ngôn khuyên nhủ, bảo nàng tiết ai thuận tiện. Tôn Kiến Quang ban đầu vẫn rất kiên nhẫn, thế nhưng đã rất lâu rồi, con gái vẫn khóc sướt mướt không ngừng, hắn liền không nhịn được, quát khẽ nói:
Đủ rồi. Đừng khóc nữa!
Tôn Ngọc Lan không ngừng được nước mắt, khàn giọng hô:
Ba~
Tôn Kiến Quang thở dài một hơi, đốt điếu thuốc tẩu kiểu đồ cổ, hút mạnh hai hơi, lúc này mới chậm rãi phun ra:
Thôi được rồi, người đã đi thì cũng đã đi rồi, khóc cũng chẳng có tác dụng gì, tiết ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-than-y/5154183/chuong-1036.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.