Trì Hải Trạch sáng sớm đã dậy rồi... Thật ra mà nói, hắn suốt cả đêm không hề ngủ. Hắn có nhã hứng đến vậy sao? Trong thời khắc then chốt như thế mà còn thông宵 phấn chiến? Không, nữ nhân đang nằm ở bên cạnh tuy thanh xuân xinh đẹp, yêu mị mê người, lại còn trần truồng ngọc thể vắt ngang ở đó, một bộ dạng tùy quân thưởng thức, nhưng hắn chỉ lật tung một chút trước khi Cổ Phong gọi điện đến, nửa đêm về sau hắn căn bản cũng không chạm vào nàng. Không phải hắn không muốn, mà là tối nay lại có tâm vô lực. Xem ra, ngoại trừ hằng tâm có thể mài cột sắt thành kim thì áp lực cũng vậy! Trời mờ mờ sáng, Trì Hải Trạch trằn trọc trên giường không tài nào ngủ được nên không thể nằm thêm nữa. Hắn vội vàng rời khỏi Tình Nhân Thôn, lái xe thẳng tới Bách Tử thôn khoáng xưởng ở Tây khu. Lúc đó, mới chỉ rạng sáng bốn rưỡi. Đi được nửa đường, Trì Hải Trạch lại đột nhiên quay đầu trở về, vội vã đi về nhà! Đây là làm gì? Hắn lại không đàm phán với Cổ Phong nữa sao? Đương nhiên không phải, hắn cho rằng đàm phán như vậy không có bảo hộ cũng không có tự tin, hắn cần phải về nhà chuẩn bị một phen. Về đến nhà, Trì Hải Trạch chạy thẳng vào phòng ngủ, xông đến bên giường, nhưng hắn cũng không nhìn một chút thê tử đang nằm ở trên giường với đôi mắt đã khóc sưng húp, mà là ngồi xổm xuống, ở gầm giường mò mẫm một hồi, móc ra một khẩu súng lục giấu vào thắt lưng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-than-y/5154172/chuong-1025.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.