Lần này, Cổ Phong cuối cùng cũng không ngã xuống, chiếc mô-tô được hắn khởi động, tuy xiêu xiêu vẹo vẹo, tựa như người uống rượu say lắc lư qua lại, trông như sắp đổ đến nơi, nhưng cuối cùng vẫn chạy ổn định được. Chưa được bao lâu, Cổ Phong cuối cùng cũng đã bắt được cảm giác, đầu xe bắt đầu vững, tay lái cũng thẳng, và hắn đã lái xe một cách trôi chảy. Tuy nhiên, việc chỉ học lái mô-tô không phải là mục tiêu của Cổ Phong, cái hắn muốn không phải là kích tình, mà chính là tốc độ! Mới đi được mấy chục mét, hắn liền bắt đầu sang số, tăng ga, rồi lại sang số, lại tăng ga. Chẳng mấy chốc, chiếc mô-tô đã điên cuồng lao đi trên đường vòng. Mọi người từ đằng xa nghe thấy tiếng mô-tô
tun! tun!
gào thét, liền thi nhau tránh lui, nhường đường. Tuy nhiên, vẫn có một số người không sợ chết, lại vẫn ngang nhiên chắn ngang trên đường vòng. Cổ Phong chỉ còn cách một mạch xông thẳng, liên tục không ngừng kêu to:
Tránh ra, tránh ra, tôi không có giấy phép lái xe đâu!
Mọi người:
...
Sau một trận gà bay chó sủa, la hét ầm ĩ, Cổ Phong cuối cùng cũng đã lái thoát khỏi dòng xe bị tắc nghẽn. Con đường phía trước trở nên thông suốt và rộng mở, Cổ Phong liền vặn ga hết cỡ, tốc độ xe lập tức vọt lên cực hạn. Gió thổi thẳng vào mặt quét toàn bộ tóc hắn ra phía sau, làm mặt hắn đau rát, khiến hắn chảy nước mắt, khiến ánh mắt của hắn chỉ có thể híp thành một đường mà nhìn về phía trước.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-than-y/5154165/chuong-1018.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.