Yến Hiểu Đồng quả nhiên là người dám yêu dám hận, dám giận thì dám nói. Đỗ Lôi Hâm vừa nói xong đầu đuôi chuyện, nàng liền nghĩa khí ngút trời, phẫn nộ đến mức vỗ bàn đứng dậy, phảng phất hận không thể lập tức xông đến Trì gia, vặn đầu mấy huynh muội đó xuống mà đá bóng vậy. Thấy nàng có lòng chính nghĩa như vậy, Cổ Phong rất muốn quên đi chuyện không vui vừa rồi khi hai người đánh từ đầu giường đến cuối giường rồi lại từ trên giường xuống gầm giường, nhưng vấn đề là... đau đớn từ ** truyền đến lại không ngừng nhắc nhở hắn, người phụ nữ này, rất độc ác nha! Cho nên, hắn hơi có chút âm dương quái khí nói:
Yến sư tỷ, nàng đừng nói đến chuyện trừng trị bọn họ nữa, vừa rồi nếu không phải ta tìm quan hệ mà mạnh mẽ bảo lãnh nàng ra khỏi đồn công an, không chừng tối nay nàng đã bị người khác trừng trị ra sao rồi, nàng phải biết rằng, Trì Hải Trạch kia là thích nhất Bá Vương ngạnh thượng cung đó.
Yến Hiểu Đồng vừa nghe lời này liền nhe răng nhếch mép, hận không thể nuốt sống lột da Cổ Phong tiên sinh vậy, mày ngang mắt dọc gầm lên:
Ngươi còn nói, ngươi còn nói! Nếu không phải cái đồ chó không tim không gan không dạ dày như ngươi ngay cả sư tỷ thân yêu nhất của mình cũng hãm hại, thì sư tỷ ta đến nỗi phải đi đồn công an ngồi ghẻ lạnh sao?
Một câu phun ra, Cổ Phong không tiếng ê a nữa, bởi vì trong chuyện này hắn quả thực đã làm không được chính cống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-than-y/5154145/chuong-998.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.