Xe cảnh sát một đường rít lên, trở về *** cục. Tiến vào đại viện *** cục, các cán cảnh áp giải nhóm người nhà đi vào trong. Cổ Phong cùng Sở Hán Lương và nhóm Lâm Tử Toàn đi theo phía sau. Sở Hán Lương dẫn Cổ Phong và Lâm Tử Toàn vào văn phòng của mình, sau đó nước cũng không rót một chén liền đi ra ngoài. Cổ Phong và Lâm Tử Toàn ngồi ở đó, mắt lớn trừng mắt nhỏ. Lâm Tử Toàn vẫn muốn hỏi Cổ Phong đây là chuyện gì, thế nhưng là nhiều lần mở miệng, nhưng vẫn không biết làm sao mở lời. Nàng và Cổ Phong tuy là ở cùng một đơn vị, thế nhưng là vì lập trường bất đồng, góc độ suy nghĩ chuyện khác nhau, từ đó mà sản sinh rất nhiều bất đồng, gây ra nhiều chuyện không vui, cũng chính là bởi vì như vậy, mối quan hệ ái muội vốn dĩ nên thân mật của hai người dần dần trở nên xa cách và xa lạ. Bây giờ, hai người trừ quan hệ cấp trên cấp dưới ra, đã không còn gì khác nữa. Chẳng qua là, mỗi khi nửa đêm mộng hồi, Lâm Tử Toàn luôn sẽ nhớ tới những đoạn kí ức khi ở San Thành, Cổ Phong cõng mình đi qua đoạn phố dài đó... Tiếng gõ cửa
khanh khách
đã cắt ngang dòng trầm tư của Lâm Tử Toàn. Sau đó cửa mở ra, một người trung niên gầy gò bước vào.
Sở đại đội không có ở đây sao?
Hắn quét mắt nhìn quanh trong văn phòng, khi ánh mắt rơi xuống trên người Cổ Phong, ánh mắt không khỏi sáng lên,
A, tiểu tử ngươi cũng đến rồi!
Cổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-than-y/5154137/chuong-990.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.