Ca trực đêm của Cổ Phong, quả nhiên không phải bình thường mà đầy phấn khích. Đầu này vừa mới yên tĩnh, điện thoại cấp cứu lại vang lên, lại phải xuất chẩn. Tai nạn xe cộ, thương bệnh nhân phổ biến nhất trong Khoa Cấp Cứu. Cổ Phong đang chuẩn bị lấy túi cấp cứu thì Vệ Tùng Lương lại giành trước một bước,
Cổ bác sĩ, anh bận rộn cả đêm rồi, nghỉ ngơi một chút đi, để ta đi cho!
Hiếm khi cấp dưới lại quan tâm như vậy, Cổ Phong hân úy gật đầu. Ai ngờ Vệ Tùng Lương nhắc tới cái rương chứa đủ loại túi cấp cứu xong, lại không vội xuống lầu, ngược lại là đưa ánh mắt cố ý hay vô ý nhìn về phía Lưu Thi Nhã. Lúc này, mọi người mới hiểu ra, nịnh bợ Cổ Phong là giả, muốn mượn cơ hội cua gái mới là thật! Bởi vì mỗi một lần Cổ Phong xuất chẩn, Lưu Thi Nhã nhất định là đồng hành. Chỉ là, hoa rơi hữu ý, nước chảy vô tình, cô y tá xinh đẹp Lưu Thi Nhã chỉ lo cúi đầu bận rộn chuyện của chính mình, phảng phất như không nhìn thấy, không nghe thấy gì. Vệ Tùng Lương có chút ngượng ngùng, đi cũng không được, không đi cũng không được. Hết lần này tới lần khác, đúng lúc này Cổ Phong còn thúc giục hắn,
Vệ bác sĩ, mau đi đi, mạng người lớn hơn trời đấy!
Ồ, ồ!
Vệ Tùng Lương liên tiếp đáp hai tiếng, vội vàng, nhưng lại hậm hực ra ngoài. Đợi hắn ra ngoài xong, trong văn phòng mới vang lên một trận cười ầm ĩ. Cổ Phong mộng nhiên nhìn Bao Tâm Huệ và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-than-y/5154112/chuong-965.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.