Đúng vậy, bị quẹt một cái là không thể nào cắt chi! Chỉ là, sau một phen gia công nhẫn tâm của diệu thủ Cổ Phong, cánh tay này muốn không cắt chi cũng khó. Cổ Phong trong lòng cười lạnh không ngừng, ngoài mặt lại vẫn dung túng bình tĩnh, thậm chí tâm bình khí hòa nói: “Vũ tiên sinh, tâm tình của ngươi, ta có thể lý giải, ta cũng rất thông cảm, bởi vì nếu đổi lại là ta cũng không thể chấp nhận sự thật như vậy. Thế nhưng, chỗ gãy xương của ngươi thật sự quá nghiêm trọng, ở bề ngoài tuy vẫn là một cánh tay hoàn chỉnh, kỳ thực bên trong đã thiên xuyên bách khổng, từng tấc đứt lìa, nếu không cắt chi, cánh tay này rất nhanh sẽ hoại tử, đến lúc đó sẽ biến chứng nhiễm trùng toàn thân, từ đó xuất hiện nguy hiểm tính mạng...” “Không, không, không, điều này tuyệt đối không thể nào!” Vũ Tuấn nhảy dựng lên, cảm xúc kích động kêu toáng lên, một tay khác không bị thương mạnh mẽ quét một trận trên bàn, đem tất cả đồ vật trên bàn quét xuống đất. Trần Hương Liên nhìn con trai gần như phát điên, nước mắt đầm đìa nhào tới ôm lấy hắn, “Tuấn nhi, Tuấn nhi, con đừng như vậy, đừng như vậy.” Vũ Đằng Nam cũng bị lời của Cổ Phong dọa sợ, kinh hoàng thất thố một hồi, thật vất vả mới trấn tĩnh lại, quay đầu nhìn về phía Chu viện trưởng, “Chu viện trưởng, không phải ta không tín nhiệm vị Cổ y sĩ này, nhưng tình huống hiện tại... làm phiền ngài vẫn nên tổ chức chuyên gia khoa xương đến hội chẩn đi!” Chu viện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-than-y/5154098/chuong-951.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.