Giờ phút này, Khoa Cấp Cứu Ngoại số năm nhộn nhịp đến mức giống như đang mở một bữa tiệc vậy, trên hành lang khắp nơi đều là người. Ban đầu, Nghiêm Tân Nguyệt và Cổ Phong, những người đi lên từ cửa cầu thang, bị dọa giật mình một cái, tưởng rằng đã xảy ra sự cố đặc biệt lớn gì. Nhìn kỹ lại, lúc này mới phát hiện những người trên hành lang vẫn là nhóm người gây rối lúc nãy, chỉ là lại có thêm rất nhiều cảnh sát. Trong đó, người đứng đầu Khoa Cấp Cứu là Chủ nhiệm Chung Khôn Vĩ, cùng với năm vị tướng tài đắc lực của hắn, cũng đang ở trên hành lang. Chỉ là giờ phút này, bọn họ sớm đã không còn chút uy phong nào như lúc nãy tới chất vấn Cổ Phong nữa, ngược lại là ngồi ở đó vô cùng chật vật, từng người một mặt mũi bầm dập, rũ rượi ủ rũ. Người thê lương nhất chính là Lương Tam Bách, một bên mắt kính đã vỡ thành hình bông gòn, trên mặt xanh một mảng, tím một mảng, mũi cũng bị đánh vỡ, lỗ mũi đang bị hai cục bông gòn nhét kín, ngẩng đầu há miệng hít thở, hiển nhiên là bị đánh thảm rồi! Dáng vẻ của vài người đồng bào khác của hắn cũng chẳng tốt đẹp gì, nhưng điều khiến Cổ Phong cảm thấy buồn cười, vẫn là vị Chung Đại chủ nhiệm bình thường cao cao tại thượng, ngông cuồng tự cao tự đại kia, giờ phút này đã mất hết uy phong, hơn nữa còn có chút thảm không nỡ nhìn, trên xương trán sưng lên một khối máu bầm, âu phục trên người cũng bị kéo đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-than-y/5154095/chuong-948.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.