Phòng thái bình, lại gọi là nhà quàn, liệm phòng, nơi chứa thi thể, vãng sinh thất, thời đại của Cổ Phong lại gọi là nghĩa trang, là nơi quàn giữ thi thể. Một người sau khi qua đời, thi thể rất ít khi lập tức hỏa táng, mà là sẽ được quàn ở liệm phòng hai, ba ngày, để hậu nhân có đủ thời gian an bài nghi thức tang lễ, nhằm xác nhận người chết sẽ không đột nhiên sống lại, sau đó mới hỏa táng hạ táng! Sở dĩ phòng chứa thi thể gọi là thái bình gian, đại để ý nghĩa là như vậy. Trong đó gửi gắm sự kính trọng và tưởng niệm của người sống đối với người chết, gửi gắm lời chúc tốt đẹp của người sống dành cho người chết. So với sự huyên náo ồn ào bên ngoài, sự âm u, u sâm, tĩnh mịch, trang nghiêm của phòng thái bình, tựa như là một thế giới khác. Vừa bước vào, từng tia lãnh ý ập thẳng vào mặt, khiến lòng người không tự chủ được siết chặt, nơi đây đã là trạm cuối cùng của đời người rồi, rời khỏi nơi này chính là thần hình đều tán, tro bay khói tản. Hôm đó ở trên biển khi vớt Cổ Phong và Thanh Thủy Thiên Chức từ đáy biển lên, hai người được đưa trực tiếp đến Bệnh viện Phụ thuộc tỉnh, chỉ là Cổ Phong bị Phong Hậu đưa đến Khoa Cấp cứu Ngoại trú số 5, còn Thanh Thủy Thiên Chức lại bị Ngô Năng đưa đến đây. Cát bụi về với cát bụi, đất trở về với đất, cho dù Thanh Thủy Thiên Chức sinh tiền có làm việc ác đa đoan đến mấy, nàng cũng đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-than-y/5154072/chuong-925.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.