Cổ Phong! Cổ Phong vừa từ trực thăng đi xuống, chỉ kịp la lên một tiếng, còn chưa kịp mở miệng ngăn cản đã nghe thấy tiếng
tùm
một cái, thân ảnh của hắn đã biến mất trên mặt biển. Ngay sau đó, nơi Cổ Phong và Thanh Thủy Thiên Chức nhảy xuống, sau khi nổi lên vài vòng xoáy thì mọi thứ lại trở về tĩnh lặng. Các thủy cảnh chăm chú nhìn mặt nước, nhưng đợi rất lâu đều không thấy có động tĩnh gì. Phong Hậu nhìn mặt biển yên ắng, không khỏi sốt ruột giậm chân liên tục. Tên gia hỏa Cổ Phong này, vì muốn bắt được Thanh Thủy Thiên Chức mà ngay cả sống chết của mình cũng không màng đến. Điều này thật sự khiến Phong Hậu… tức giận, bởi vì nàng một chút cũng không bội phục dũng khí của hắn, ngược lại còn cảm thấy hắn ngu xuẩn. Nếu vì một tiện nữ nhân như vậy mà làm bản thân có bất kỳ sơ suất nào, thì tuyệt đối là được không bù mất.
Mau nhìn, bọn họ ở đó!
Ngay lúc Phong Hậu đang tức giận lại bất đắc dĩ, một thủy cảnh chỉ vào mặt biển cách đó năm mươi mét mà thất thanh kêu lên. Mọi người đồng loạt nhìn theo phương hướng hắn chỉ, còn không phải sao, Cổ Phong đang kịch liệt triền đấu với Thanh Thủy Thiên Chức ở trong nước!
Nhanh, tiến lên!
Phong Hậu vội vã kêu lên. Khi thuyền tiến lên, Phong Hậu lập tức từ bên hông rút súng ra, liền muốn bắn xuống nước. Thế nhưng khi ngón tay của nàng ấn vào cò súng, lại làm sao cũng không thể bóp cò được, họng súng cũng nhắm đi nhắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-than-y/5154069/chuong-922.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.