Các ngươi đang làm gì?
Nghiêm Tân Nguyệt ngơ ngác nhìn đôi nam nữ với tư thế mờ ám trên giường, sau khi lẩm bẩm hỏi một câu, lúc này mới nhìn thấy mấy người nằm ngổn ngang trên mặt đất, lại hỏi:
Bọn họ lại đang làm gì?
Lý Y Nặc túm lấy tấm chăn đắp lên người nàng và Cổ Phong, cau mày nhìn Nghiêm Tân Nguyệt, rõ ràng là chê nàng có chút lỗ mãng. Nghiêm Tân Nguyệt nhìn thấy nét mặt của nàng, lại không khỏi tự hỏi lòng:
Ta đây lại đang làm gì? Bắt gian sao? Ta hình như không có tư cách này nhỉ!
Lúc này, Cổ Phong đã đẩy Lý Y Nặc ra, nhảy xuống từ trên giường, nhưng áo sơ mi trên người hắn đã bị Lý Y Nặc cởi ra. Từng đạo từng đạo, từng vết thương kinh hoàng đến mức ấy, thậm chí có cái còn đang chảy máu!
Trời ạ, ngươi bị thương rồi?
Nghiêm Tân Nguyệt kinh hãi kêu lên.
Lão sư, đừng căng thẳng, chỉ là vết thương ngoài da thôi!
Cổ Phong cũng đến lúc này mới nhớ ra vết thương trên người mình căn bản đều chưa được khâu, sau một trận ác chiến tối qua, Yến Hiểu Đồng chỉ dùng thảo dược cầm máu cho hắn, sau đó thì mặc kệ sống chết của hắn, ném hắn ở đó.
Mau, mau đến phòng xử lý cấp cứu!
Nghiêm Tân Nguyệt vội vàng kêu lên.
Ồ!
Cổ Phong lên tiếng đáp, cúi đầu đi ra ngoài, vừa ra khỏi cửa thì đụng phải Lưu Thi Nhã. Lưu Thi Nhã thấy Cổ Phong để trần vai và cánh tay, đầu tiên là mặt đỏ bừng, sau đó là trong lòng kinh hãi, bởi vì nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-than-y/5154043/chuong-896.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.