Trên đường trở về bệnh viện, Cổ Phong đang trong lòng suy tính làm sao giải thích với Lý Y Nặc đây! Điện thoại lại vang lên, nhìn số điện thoại hiển thị, vậy mà là Phong Hậu. Cổ Phong có chút khó hiểu, nữ nhân này bình thường không có chuyện gì thì sẽ không gọi điện thoại cho mình, chẳng lẽ là vì chuyện của Ma Do gia tộc? Hoặc là lại có nhiệm vụ mới? Kết nối được điện thoại, Cổ Phong liền nói:
Thủ trưởng, rất lâu rồi không có điện thoại của ngươi, ta thật sự nhớ ngươi muốn chết!
Phong Hậu ở đầu dây bên kia hiển nhiên lâm vào hai giây hóa đá, trong lòng nghĩ tiểu tử ngươi thật đúng là nói ra là nói, cười lạnh nói:
Ngươi biết nhớ ta? Ta còn tưởng ngươi đã quên ta là ai rồi cơ?
Thủ trưởng, ta làm sao dám quên ngươi chứ! Ngươi nên biết, trong lòng ta, không ai có thể thay thế địa vị của ngươi.
Cổ Phong một mặt lái xe, một mặt phát huy khả năng biểu diễn ngẫu hứng, nghe vào tình chân ý thiết, giống như là thật vậy.
Đối với ngươi mà nói, ta thật sự quan trọng như vậy sao?
Phong Hậu thì thào hỏi, bởi vì trong nháy mắt này, đầu óc nàng hiển nhiên bị đơ rồi, lảo đảo mê man, trong lòng lại có một loại cảm giác điềm điềm mật mật! Cổ Phong có lẽ không quên nàng là ai, nhưng nàng lại thật sự quên chính mình là ai rồi.
Thủ trưởng, chẳng lẽ ngươi đến bây giờ còn không rõ lòng ta sao?
Cổ Phong cảm thấy mỹ nữ cấp trên này càng ngày càng chơi vui,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-than-y/5154008/chuong-861.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.