Lúc Cổ Phong tỉnh lại, phát hiện mình vẫn nằm trên giường phòng trực ban. Lời này có chút thừa thãi, hắn không có tật mộng du, cũng không có ai có bản lĩnh có thể bắt cóc hắn trong giấc ngủ, vậy hắn không ở trên giường thì còn có thể ở đâu. Chỉ là đen đủi là lúc hắn mở mắt, kinh ngạc phát hiện bên cạnh đang nằm một người phụ nữ. Sau một thoáng kinh ngạc ngắn ngủi, trong lòng có chút vui mừng, bởi vì loại diễm ngộ này là bất cứ nam nhân nào đều nguyện ý gặp được. Một giây sau, Cổ Phong lại không vui nổi, người phụ nữ nằm bên cạnh hắn này không phải người khác, người khác này... Cổ Phong tự nhiên hi vọng là y tá mỹ miều Lưu Thi Nhã, nhưng là phi thường bất hạnh, người khác này chính là lão sư của hắn Nghiêm Tân Nguyệt. Nghiêm Tân Nguyệt vẫn mặc quần áo nằm bên cạnh hắn, ngay cả áo khoác trắng trên người cũng không cởi xuống, nhưng là điều này cũng không thể khiến tình cảnh đen đủi này giảm bớt đi vài phần, bởi vì nửa thân của Cổ Phong đang đè trên người nàng, còn tay của hắn, cũng không biết là theo thói quen, hay là chịu không nổi cám dỗ, đã chui xuống từ dưới vạt váy của nàng, giờ khắc này sở dĩ Cổ Phong tỉnh lại, cũng là bởi vì xúc cảm trơn mềm trắng nõn mà hắn sờ được trên tay, còn có tiếng rên rỉ nhẹ nhàng có như không có bên tai mới giật mình tỉnh dậy. A Di Đà Phật, tội lỗi tội lỗi! Sau khi Cổ Phong phát hiện mình đang làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-than-y/5153997/chuong-850.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.