Cổ Phong bác sĩ, Cổ Phong bác sĩ...
trung niên nam nhân gào thét trên hành lang khoa cấp cứu ngoại trú số năm. Trong văn phòng lớn, một người đàn ông mặc áo blouse trắng tiến lên đón, mở miệng hỏi:
Có chuyện gì vậy!
Trung niên nam nhân nhìn nhìn tuổi của người này, một tiểu tử non choẹt khoảng hai mươi tuổi, chê hắn cản trở tầm nhìn, vươn tay đẩy một cái liền đem người đẩy sang một bên, lại xông vào văn phòng hô to:
Cổ Phong bác sĩ, Cổ Phong bác sĩ...
Các bác sĩ khoa cấp cứu ngoại trú số năm tất cả đều bị gọi ra.
Làm sao vậy?
Nghiêm Tân Nguyệt tiến lên đón, nghi hoặc nhìn trung niên nam nhân.
Ai là Cổ Phong bác sĩ, ai là Cổ Phong bác sĩ?
trung niên nam nhân vội vàng hỏi.
Ưm, đó không phải là hắn sao!
Nghiêm Tân Nguyệt chỉ chỉ sang bên cạnh trung niên nam nhân. Trung niên nam nhân xoay người nhìn một cái, người đàn ông trẻ tuổi vừa nãy bị mình một tay đẩy sang một bên đang đứng đó với vẻ mặt hờ hững, nhìn theo nét mặt của hắn xuống dưới, lúc này mới nhìn thấy trên thẻ công tác cài trước ngực hắn chễm chệ ghi tên Cổ Phong.
Ngươi chính là Cổ Phong?
trung niên nam nhân ngạc nhiên hỏi.
Ta là!
Cổ Phong giữ phong độ trả lời, mặc dù trong lòng chỉ muốn một chưởng vỗ chết hắn.
Sao ngươi lại trẻ như vậy?
Trung niên nam nhân vừa rồi ở dưới lầu được người ta chỉ điểm, nói bệnh của cha mình chỉ có Cổ Phong bác sĩ mới có thể chữa được, vốn dĩ cho rằng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-than-y/5153991/chuong-844.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.