Cổ Phong từ phòng phẫu thuật bước ra, cái nhìn đầu tiên liền thấy Phạm Doãn đang sốt ruột chờ bên ngoài phòng phẫu thuật cùng mấy nữ binh của nàng.
Cổ Phong, thế nào rồi? Phẫu thuật thành công không?
Phạm Doãn vội vàng hỏi.
Ừm, thể chất bệnh nhân rất tốt, hơn nữa y thuật của bác sĩ mổ chính cũng coi như tinh xảo, phẫu thuật rất thành công.
Cổ Phong tháo khẩu trang xuống cười nói.
Đồ khoe khoang!
Phạm Doãn lườm Cổ Phong một cái, sau đó lại thấp giọng nói:
Cảm ơn ngươi!
Hắc hắc!
Cổ Phong cười cười không quan tâm, rồi vừa đi vừa nói:
Chờ nàng gây mê tỉnh lại liền có thể chuyển đến khoa Phụ sản, Phạm Doãn, nhớ kỹ nha, ngươi thiếu ta một nợ ân tình!
Cổ Phong, Cổ Phong!
Phạm Doãn vội vàng đuổi kịp Cổ Phong, giữ chặt ống tay áo của hắn nói:
Ta có thể thương lượng với ngươi chuyện không?
Thương lượng thì thương lượng đi, làm gì mà lôi lôi kéo kéo thế! Đây chính là nơi công cộng đó nha!
Cổ Phong nghiêm túc nói. Phạm Doãn tức đến mức không được, nghĩ thầm ngươi ngay cả hôn trộm ta cũng được, ta kéo ngươi một cái thì sao, nhưng nhìn thấy ánh mắt kỳ lạ của các y bác sĩ xung quanh, nàng cũng chỉ đành hậm hực dừng tay. Nhìn dáng vẻ nàng muốn nói lại thôi, Cổ Phong đành phải đưa nàng vào một phòng làm việc, đóng cửa lại mới hỏi:
Chuyện gì? Ngươi nói đi!
Cái kia, chẩn đoán của Trần Lan có thể hay không không viết mang thai ngoài tử cung à? Cũng đừng đem nàng chuyển đến khoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-than-y/5153969/chuong-822.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.