Kim Nguyên Thành không tính là một người tinh minh, đừng nói là so với Cổ Phong và Hồng Nhị, ngay cả Hồng Thụ hắn còn kém rất xa, huống hồ Hồng Thụ lại xưa đâu bằng nay. Tuy nhiên, chính vì vậy, việc đưa ra kết luận Kim Nguyên Thành là một tên xuẩn tài hiển nhiên là không hợp lý. Kim Nguyên Thành tuy không có đại trí tuệ, nhưng vẫn có tự mình hiểu lấy, hắn biết rõ sở dĩ Hồng Thụ đối xử với hắn tốt như vậy, thậm chí không tiếc phân chia một nửa địa bàn để bảo toàn mạng sống cho hắn, ngoại trừ những lời tình nghĩa hắn trên miệng nói ra, phần lớn vẫn là vì tiền. Nếu như hắn lấy không được tiền của Bành Uyển Nhàn, đám ** kia cũng sẽ không bỏ qua cho hắn. Cho nên, trong chuyện phân phối di sản của Bành Uyển Nhàn, hắn không hề do dự chút nào, dứt khoát lưu loát lựa chọn thượng tố. Với tư cách là người thừa kế hàng thứ nhất, hắn có quyền này, vì vậy pháp viện cũng chỉ có thể thụ lý vụ án này. Vụ kiện cáo sẽ phải diễn ra, không bao lâu nữa phiên tòa sẽ khai mở, nhưng thắng thua thì hầu như không có gì hồi hộp! Tuy luật thừa kế có cách nói về di chúc cuối cùng, nhưng có sức thuyết phục hơn vẫn là di chúc công chứng, đặc biệt là trong tình huống còn có di thư viết tay của Bành Uyển Nhàn, Kim Nguyên Thành lại càng không có hi vọng rồi. Nhưng mà, bất kể vụ kiện này có hi vọng hay không, Kim Nguyên Thành đều phải đánh vụ kiện này, bởi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-than-y/5153959/chuong-812.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.