Tính cách của Nhị thiếu Hồng gia âm trầm, chỗ ở của hắn cũng giống như tính cách của hắn vậy. Tòa tiểu viện phía sau đại trang viên, vốn dĩ ánh sáng cực tốt, tứ phía đều có thể nhìn thấy ánh sáng. Nhưng đáng tiếc là từ khi Nhị thiếu trở về, xung quanh đều kéo lên những tấm rèm cửa thật dày, khiến cả tòa tiểu viện đều trở nên âm trầm hôn ám. Hồng Thụ không nghĩ ra đệ đệ này của mình rốt cuộc là người như thế nào, cùng cha cùng mẹ, đồng căn sinh, nhưng chỉ số thông minh và tính cách lại kém xa đến thế. Mỗi lần đến tòa tiểu viện này, hắn luôn có một cảm giác rất đặc biệt, đặc biệt không thoải mái.
Đệ, đến lúc thích hợp, đệ có phải hay không nên đi ra ngoài đi dạo một chút!
Hồng Thụ nhìn gương mặt hoàn toàn không giống mình của đệ đệ, có lẽ là do lâu ngày không thấy ánh sáng mặt trời, trắng bệch đến nỗi không nhìn thấy một chút huyết sắc, giống như những hấp huyết quỷ trong truyền thuyết Tây Phương. Hắn do dự một chút, lại nói:
Có lẽ, đệ có thể kết giao bằng hữu!
Huynh trưởng là đang cùng ta đùa giỡn sao?
Nhị thiếu thản nhiên hỏi. Gương mặt Hồng Thụ hơi lúng túng, lúng túng nói:
Ta chỉ là cảm thấy ngươi có chút cô độc.
Chỉ cần có thể khiến lão Hồng gia phát triển lớn mạnh, cô độc một chút lại có làm sao? Điểm tịch mịch này đều chịu không nổi, lại như thế nào có thể thành tựu đại sự?
Nhị thiếu bình tĩnh nhìn ca ca của mình, âm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-than-y/5153946/chuong-799.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.