Vết thương của Kim Nguyên Thành trên bờ vai, bị rạch ra một đường dài có tới tám centimet, da thịt lật nát, máu chảy đầm đìa, cực kỳ xúc mục kinh tâm, trông khá nghiêm trọng, nhưng thật ra chỉ là vết thương nhẹ, tuyệt đối không đủ để trí mạng. Y sĩ của Hồng Thụ rất chuyên nghiệp, khi xử lý vết thương cho Kim Nguyên Thành cũng cực kỳ dụng tâm, đầu tiên là ở vị trí vết thương dùng thuốc tê, rồi sau đó tiến hành làm sạch vết thương và khâu lại, đồng thời cũng phòng ngừa nhiễm trùng mà cho dùng liều lượng lớn thuốc kháng sinh. Chỉ là, Kim Nguyên Thành rõ ràng là đã bị kinh hãi tột độ, sau khi vết thương được băng bó xong và đã truyền kháng sinh, một khuôn mặt anh tuấn lại vẫn tái mét, tay chân khi nói chuyện cũng run rẩy không tự chủ được. Hồng Thụ thấy y sĩ lui xuống đi xong, lúc này mới hỏi:
Nguyên Thành, chuyện này là sao? Hai người kia rốt cuộc là ai?
Bị hắn hỏi một câu như vậy, Kim Nguyên Thành phảng phất mới đột nhiên thanh tỉnh lại, kinh hoàng thất thố mà tóm lấy góc áo của Hồng Thụ nói:
Hồng Đại, ngươi phải cứu ta, mau cứu ta, nếu không ta chết chắc rồi!
Đừng sợ, bình tĩnh một chút, ngươi chính là Nhị đương gia của Phục Long Hội ta, hoảng loạn như vậy để người phía dưới thấy thì uy tín ở đâu?
Hồng Thụ khẽ trách mắng nói. Kim Nguyên Thành thầm nghĩ trong lòng: tính mạng của ta sắp không còn nữa rồi, còn cần uy tín làm gì chứ? Hồng Thụ vẫy tay bảo tất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-than-y/5153936/chuong-789.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.