Từ thôn quê trở về thành phố, đã gần đến Tết Nguyên Đán. Phố lớn ngõ nhỏ của Thâm Thành tràn ngập không khí vui tươi, mọi người đã bắt đầu sắm sửa đồ Tết, chuẩn bị về nhà hoặc đón lễ. Đối với con dân Hoa Hạ mà nói, Tết Nguyên Đán có thể nói là ngày lễ quan trọng nhất trong vòng một năm, bởi vì điều này có nghĩa là cả nhà đoàn viên. Khi Cổ Phong giới thiệu thị nữ thân cận của mình cho các nàng, tất cả mọi người đều rất kinh ngạc, đây là nha đầu đến từ thôn quê sao? Da thịt mềm mại, bạch bích vô hạ, tư sắc yêu kiều, đoan lệ quan tuyệt, kiều xảo lại lanh lợi, nhìn thế nào cũng giống đại tiểu thư thành phố mà! Nhìn biểu cảm tán thưởng của các nàng, Cổ Phong rất muốn nhắc nhở các nàng, ngàn vạn lần không nên bị bề ngoài của nàng mê hoặc, cô nàng này nhìn có vẻ ôn thuận, thật ra lại vô cùng giảo hoạt! Tuy nhiên, Kim Tỏa tuy rằng có đề phòng Cổ Phong, nhưng đối với mấy người phụ nữ khác lại không hề phòng bị, rất nhanh liền hoà mình với các nàng. Duy nhất có chút không vui là Thi Ngọc Nhu, nàng vốn dĩ nghĩ sẽ hảo hảo hầu hạ Cổ Phong, làm bảo mẫu cho hắn cũng được, nhũ mẫu cũng thế, dù sao thì cũng ở bên cạnh hắn chăm sóc tỉ mỉ cho hắn, nhưng bây giờ nhìn Cổ Phong dẫn một tiểu cô nương trẻ tuổi lanh lợi về nhà, trong lòng không khỏi có chút gút mắc. Nhưng rồi lại nghĩ, hiện giờ Dược phẩm Dân Hưng ở Thâm Thành làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-than-y/5153824/chuong-677.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.