Ngoài đại môn, một nữ nhân khí chất bất phàm thanh tú động lòng người đang đứng. Nàng mặc một chiếc áo khoác dài đến đầu gối, tùy ý mở cúc, để lộ bộ váy công sở màu trắng bên trong. Lớp trang điểm nhàn nhạt, vừa vặn tô điểm cho ngũ quan của nàng! Người phụ nữ trẻ đẹp này, mang lại cảm giác thật thanh nhã và cao quý. Nhất thời, đối mặt với câu hỏi của nàng, mẹ con Kim Tỏa đều ngẩn ở đó, còn Cổ Phong tai thính thì đã từ gác xép vọt xuống. Trên mặt Cổ đại quan nhân, rất nhiều lúc đều không có biểu tình gì, trong mắt mọi người, hắn chính là người không biết lộ vẻ vui mừng trên mặt. Nhưng mà cũng đúng, trên đời này có thể khiến Cổ đại quan nhân không giấu được tâm tình mà xúc động cũng không nhiều. Tô Mạn Nhi, chính là một trong số ít người đó. Thấy nàng, Cổ Phong không nhịn được cười, cười vui vẻ như thế. Gần một tháng chưa từng gặp mặt, Tô Mạn Nhi cũng nhớ hắn đến muốn mạng, trong lúc kích động, cũng không màng nhiều chuyện, thẳng tắp lao về phía Cổ Phong. Cổ Phong tự nhiên là mở rộng hai tay, vui vẻ ôm nàng vào lòng. Hai người ngay trước vẻ mặt kỳ lạ mục trừng khẩu ngốc của một nhóm người, ôm chặt lấy nhau. Nhưng mà, may mắn là đầu óc Tô Mạn Nhi còn có mấy phần thanh tỉnh, cũng không giống Cổ Phong, vừa nhìn thấy nàng liền vong tình vong hình. Cảm thấy môi Cổ Phong muốn hôn tới, nàng theo bản năng liền muốn nghênh đón, nhưng khóe mắt liếc thấy những người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-than-y/5153819/chuong-672.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.