Kim Tỏa lao xuống gác lửng, chạy như điên đến đại sảnh dưới lầu. Cả nhà Kim Tỏa, bao gồm cả Nghiêm Tân Nguyệt và những người khác, đang vây quanh bàn ăn cơm, đĩa thịt kho tàu trên bàn rõ ràng đã ăn hết quá nửa, chỉ còn lại một ít phần mỡ, thịt nạc chắc là đã nằm gọn trong bụng mấy người phụ nữ rồi, mà đũa của cha Kim Tỏa lúc này đang vươn tới đĩa, chuẩn bị gắp thịt.
Đừng ăn, đừng ăn!
Kim Tỏa thần sắc hoảng loạn lao tới, một cái liền cướp lấy đũa của cha nàng, ném mạnh xuống đất. Cha Kim Tỏa hiếm khi được ăn thịt một lần, đang ăn say sưa ngon lành thì lại không ngờ đũa vậy mà mạc danh kỳ diệu bị con gái cướp đi ném xuống đất, lập tức nổi giận, khiển trách quát mắng:
Kim Tỏa, con phát thần kinh gì vậy!
Cha, không thể ăn, không thể ăn, thịt này có độc, thịt này có độc ạ!
Kim Tỏa sắc mặt trắng bệch nói liên tục.
Có độc?
Sắc mặt biểu tình của tất cả mọi người đều lộ ra kinh ngạc lại vẻ mặt mờ mịt.
Ai ăn rồi, ai ăn rồi, mau móc ra đi, mau lên, chậm thêm là không kịp nữa rồi!
Kim Tỏa cảm xúc kích động, như phát điên lao về phía mọi người la to. Mọi người nhìn nhau, thứ đã ăn vào rồi còn có thể nhổ ra sao?
Kim Tỏa, con điên rồi! Miếng thịt này sao có thể có độc!
Mẹ của Kim Tỏa cũng lo lắng nói.
Là thật, là thật ạ, chén thịt mà con bưng lên cho Cổ Phong, chén thịt đó có độc, ăn vào liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-than-y/5153815/chuong-668.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.