Sáng ngày thứ hai, trời vừa tờ mờ sáng. Bảo Căn thôn trưởng đã dẫn theo một nhóm người đến nhà Kim Đồng, đánh thức Cổ Phong còn đang say ngủ, rồi kéo lê lết hắn chạy về phía hậu sơn. Đến bên hồ, mọi người kiểm tra một chút, phát hiện thiếu hai con dê, nhưng bò thì không mất con nào. Bảo Căn thôn trưởng dẫn mọi người lang thang trong núi hơn nửa ngày, không có thu hoạch gì, thế là lại đồng loạt đưa ánh mắt nhìn về phía Cổ Phong.
Nhìn ta làm gì?
Cổ Phong vẫn là dáng vẻ mắt nhập nhèm buồn ngủ. Tối hôm qua cha mẹ Kim Tỏa lại ân ái, mà lại còn là Mai Hoa Nhị Nông, cái tuổi này rồi thực sự không dễ dàng gì, nhưng càng không dễ dàng hơn là Cổ Phong độc thủ không phòng, bị cái tiếng động giống như động đất kia làm cho cả đêm đều không ngủ ngon.
Cổ y sinh, ngươi cảm thấy hai con dê biến mất kia đã đi đâu?
Bảo Căn thôn trưởng hỏi.
Còn có thể đi đâu được nữa, nhất định là xuống hồ rồi!
Cổ Phong chỉ chỉ vào hồ nước sâu không thấy đáy rồi nói. Ánh mắt Bảo Căn thôn trưởng sáng lên,
Vậy ý của ngươi là hai con dê kia bị thứ dưới đáy hồ kéo đi rồi!
Không phải bị kéo đi, chẳng lẽ chúng còn biết nhảy hồ tự sát sao?
Cổ Phong rất vô cảm nhìn một cái Bảo Căn thôn trưởng rồi nói.
Ơ, vậy thì...
Bảo Căn thôn trưởng há miệng còn muốn hỏi. Cổ Phong thì đã ngắt lời hắn nói:
Thôn trưởng, cầu xin ngươi cho ta quay về ngủ đi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-than-y/5153809/chuong-662.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.