Sau khi mồi đã thả xuống, mọi người liền yên lặng chờ đợi thứ dưới đáy hồ cắn câu. Trước khi chưa thấy nó, không ai biết nó là thứ gì! Là quái vật hồ, là dị hình, hay là Tà Thần yêu quái nào khác, căn bản không ai biết, nhưng có một điều có thể khẳng định, trên ngọn núi phía sau này tuyệt đối có thứ gì đó không ai biết, nếu không thì tổ tiên của Bảo Căn thôn trưởng sẽ không lập ra một quy tắc thần thần bí bí như vậy, và gia súc dê bò của thôn dân vô ý lên núi cũng sẽ không biến mất một cách quỷ dị đến thế. Tuy nhiên, thứ này rốt cuộc ở trong hồ hay ở trên núi, Cổ Phong cũng không dám trăm phần trăm khẳng định, hay là dù ở trong hồ, nó có lên bờ cắn người không? Cũng không dám quá khẳng định. Dù sao chuyện này tồn tại rủi ro cực lớn. Khi Cổ Phong thả mồi, khuyên thôn trưởng đưa người trở về. Bảo Căn thôn trưởng lại cười nhạt một tiếng,
Cổ Y Sinh, phú quý hiểm trung cầu, ngươi đang vì tiền đồ của toàn thôn chúng ta mà phấn đấu, chúng ta làm sao có ý tốt bỏ lại ngươi một mình ở đây được.
Thôn trưởng, mồi này đã thả mấy canh giờ rồi, đến giờ chuông vẫn chưa reo, sợ rằng phải chờ tới đêm khuya ấy. Thanh thiên bạch nhật thì còn dễ nói, đến đêm khuya thì không chừng chỗ nào an toàn chỗ nào nguy hiểm, ngươi vẫn nên đưa người trở về đi thôi!
Cổ Phong nói lời này, trong lòng mơ hồ có chút bất an, bởi vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-than-y/5153806/chuong-659.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.