Số phận, đôi khi thật thích trêu đùa con người. Khi Kim Tỏa biết được Cổ Phong là một kẻ rình mò, ấn tượng của nàng đối với hắn đã từ không ghét không chán biến thành cực kỳ chán ghét. Nhưng bây giờ, số phận trêu người, nàng lại phải chết cùng một chỗ với người đàn ông này. Tối hôm qua, cha nàng ngàn dặn vạn dò, bảo nàng nhất định phải dẫn đường thật tốt cho Cổ Phong, bởi vì Cổ Phong có thể hái được thuốc hay không, điều đó liên quan đến mạng già của Tam thúc công. Thế nhưng nàng nằm mơ cũng không ngờ, mình không những không tìm được đường sống cho Tam thúc công, ngược lại còn cùng Cổ Phong bị dẫn vào đường chết.
Đều tại ngươi, đều tại ngươi, nếu ngươi không chạy, ta có thể đuổi ngươi đến tận đây sao?
Kim Tỏa tuyệt vọng trút giận trong lòng lên Cổ Phong.
Chết choáng, nếu ngươi không đuổi ta, ta cũng không thể chạy a!
Cổ Phong vô tội nói. Hai người tranh cãi hồi lâu, cuối cùng đều mệt mỏi ngừng miệng, bởi vì bất kể ai đúng ai sai, việc hai người đã đi nhầm đường, vòng ra hậu sơn, điều này đã không thể thay đổi được nữa rồi. Một trận gió núi thổi tới, lành lạnh, âm u, cả một vùng thiên địa lập tức dường như u ám hẳn đi. Y phục của Kim Tỏa mặc không tính là ít, nhưng trong lòng vẫn dâng lên thấy lạnh cả người, nổi da gà từng lớp từng lớp.
Ta sợ hãi!
Kim Tỏa cuối cùng cũng không khóc nữa, thấp giọng nói ra câu này. Sắp chết đến nơi rồi, chuyện đã qua cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-than-y/5153799/chuong-652.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.