Chuyện phát sinh ở nhà ăn Thương học viện, đối với Cổ Phong mà nói, chỉ là khúc nhạc dạo ngắn trong nhân sinh, đối với hắn là không đáng kể. Có lẽ sau chuyện này, hắn cùng Kim Nguyên Thành sẽ trở thành oan gia đối đầu, tiếp tục diễn biến, e rằng lại là một Trần Hoằng Dận khác, nhưng đó thì có sao đâu chứ? Nhân sinh không phải cứ như vậy sao? Có khi trêu chọc người khác, thỉnh thoảng bị người khác trêu chọc. Cứ thế trêu chọc qua lại, mấy chục năm liền trôi qua. Tuy nhiên, dáng vẻ Sở Hân Nhiễm thê uyển rơi lệ, ngược lại là in sâu vào trong đầu hắn, mãi không thể xua tan đi. Cổ Phong thật sự không nghĩ tới, thỉnh thoảng nổi hứng đi xem nàng một chút, lại khiến cho hai bên không thoải mái như vậy, xem ra về sau vẫn là ít đi thì tốt hơn. Dù sao... hắn lại không phải không có nữ nhân! Chẳng qua sau khi Du Thái đi rồi, hắn ở trong trường thật sự đã trở thành người cô đơn mà thôi, ngoại trừ Nghiêm Tân Nguyệt kia, người mà muốn chạm cũng không dám chạm, cũng không thể chạm, đã không có nữ nhân nào khác nguyện ý cùng hắn chơi đùa. Nhìn phòng tối nhỏ đã cùng Du Thái
chinh chiến
vô số lần kia, Cổ Phong không khỏi thở dài, xem ra trước khi nàng trở về, mình hẳn là sẽ không đi vào nữa. Tuy nhiên, phòng tối nhỏ bị coi là
pháo phòng
này, ngoại trừ Du Thái ra, cũng không phải là không có ai có thể thay thế, ví như vị Trần Hi Khả mỹ nhân ngọc kia, một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-than-y/5153755/chuong-608.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.