Khi Kim Nguyên Thành bắt đầu tỏ ý thỏa hiệp, lão Đại lại không đi thẳng vào vấn đề, ngược lại xê dịch thân mình sang một bên một chút, rồi đưa tay vỗ vỗ vị trí trống ở bên cạnh của mình, mở miệng cười một cách cực kỳ thân thiện nói:
Lại đây, Kim tiên sinh, ngồi xuống đây!
Kim Nguyên Thành nhìn xem, chiếc ghế sofa lão Đại đang ngồi tuy lớn, nhưng cũng không phải loại dành cho hai hay ba người, hai người ngồi xuống tuy không chật chội, nhưng cũng không thích hợp, trong lòng tuy nghi hoặc khó hiểu, nhưng lại không dám không tuân theo, cũng chỉ đành lo lắng bất an đi lên trước, thận trọng từng ly từng tý ngồi xuống bên cạnh lão Đại.
Ha ha, không cần khẩn trương, đã ngươi nguyện ý hợp tác, chúng ta chính là người một nhà, đối đãi người một nhà ta từ trước đến nay sẽ không bao giờ đâm dao sau lưng!
Lão Đại cười một tiếng vỗ vỗ vai Kim Nguyên Thành, rồi sau đó lại tự tay rót đầy một chén rượu cho hắn, lại bưng lên đưa đến trước mặt hắn. Kim Nguyên Thành thụ sủng nhược kinh nhận lấy chén rượu, trong lòng lại đang nghi vấn: Chẳng lẽ ngươi thích đâm dao từ phía trước?
Kim tiên sinh… thôi bỏ đi, cái cách gọi tiên sinh này, ta gọi thật là khó chịu, ta biết ngươi năm nay chỉ có hai mươi ba tuổi, ta lớn hơn ngươi một hai tuổi, ta liền trực tiếp gọi tên của ngươi đi, ngươi nếu như thích, cũng có thể gọi ta lão Đại!
Lão Đại nói vô cùng hào sảng. Một đoạn thời gian không gặp, lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-than-y/5153753/chuong-606.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.